Chiến Thần Phong Vân

Chương 117




Từ Hiên Lâm không hài lòng nhìn anh ta.

Từ Huy Hùng kinh hãi nói: “Ba, bệnh của ba …. khỏi rồi.”

Từ Hiên Lâm hừ lạnh nói: “Ta chỉ là hôm mê bất tỉnh mà thôi, không phải là bệnh nặng gì .”

Từ Huy Hùng ngẩn người một lúc, nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện .

Ông ta rõ ràng là vừa mới tỉnh dậy, vẫn chưa quay lại, nên không rõ những chuyện trước kia.

Như vậy cũng tốt, tốt nhất cả đời ông ta đừng biết chân tướng sự việc .

Nếu không, để ông ta biết mình muốn để Trần Uyên chữa chết ông, ông nhất định sẽ đánh chết anh.

Từ Huy Hùng vội tiến đến chào Từ Hiên Lâm: “ Ba, ngồi xuống đi, ngồi đi .”

“Ba ở đây vừa bẩn vừa bừa bộn, nên con giúp ba dọn dẹp một chút .”

Từ Hiên Lâm khó chịu nói: “Hừ, đồ không lương tâm nhà cậu, uổng công ta coi trọng cậu như vậy, cậu còn muốn tôi ngồi tù thay cậu.”

Từ Huy Hùng vội vàng giải thích: “ Ba, con làm như vậy là muốn tốt cho ba mà thôi .”

Từ Hiên Lâm nói: “Để tôi thay cậu ngồi tù là vì muốn tốt cho tôi sao? Tưởng tôi hồ đồ rồi sao.”

Từ Huy Hùng giải thích: “Ba, ba nghĩ kỹ lại xem, nếu như con ngồi tù, ít gì cũng phải ở từ ba đến năm năm.”

“Đến lúc đó ba làm thế nào? Ai sẽ hầu hạ ba ?”

“Nhưng nếu như là ba vào đó thì khác, con đảm bảo sẽ đưa ba ra ngoài trong nửa ngày.”

Từ Hiên Lâm ngạc nhiên nói: “Sao, cậu quen biết người trong đồn cảnh sát ?”

Từ Huy Hùng: “Trong mắt con đồn cảnh sát thì có là cái thá gì .”

“Ba cũng biết đó, em trai của Trần Hạ Lan là quân nhân, vừa được thăng cấp sĩ quan .”

“Anh ta là sĩ quan quản lý ở đồn cảnh sát, họ dám không thả người sao.”

Trong lòng Từ Hiên Lâm suy nghĩ một lúc nói: “Đúng là như vậy .”

Nhìn thấy ba đã tin đến bảy tám phần, trong lòng Từ Huy Hùng thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta đột nhiên ngập ngừng: “Ba, còn có chuyện con không biết có nên nói hay không .”

Từ Hiên Lâm: “Nói .”

Từ Huy Hùng: “Sau khi ba ngất đi, con nhờ Trần Uyên cứu ba, nhưng không may bị Từ Huy Hoàng cản trở.”

“ Em ấy đã thương lượng với con, đừng cứu ba nữa, như vậy em ấy có thể chia gia tài của ba rồi.”

“Đương nhiên, con không đồng ý. Con định về nhà thu dọn chăn ga gối nệm, chuẩn bị đi bệnh viện Huyền Diệu ở cùng ba, nhỡ Từ Huy Hoàng lại giở trò .”

“Thằng khốn đó!” Sắc mặt của Từ Hiên Lâm tái mét: “Chẳng trách lúc Trần Uyên cứu ta, Từ Huy Hoàng và Diệp Huyền Tần cũng ở đó, thì ra là muốn cản trở Trần Uyên cứu người .”

“Vì gia tài, thằng khốn đó lại muốn lấy cả mạng của ta !”

“Làm sao tôi lại có thể sinh ra một đứa nghịch tử như vậy, trời đất bất dung .”

Khóe miệng Từ Huy Hùng nở một nụ cười khó nhận ra.

Cuối cùng đem tất cả điều xấu xa đều đổ cho Từ Huy Hoàng.

Lúc Từ Hiên Lâm đang chửi bới, một dãy ô tô sang trọng đột ngột dừng lại trước cửa nhà ông.

Dãy xe sang trọng này, tất cả đều là Mercedes Benz S-Class.

Dẫn đầu, là chiếc Rolls Royce Shadow, trị giá hàng chục triệu.

Cửa xe mở ra, một nhóm người mặc vest và giày da sang trọng quý phái.

Trong tay mỗi người còn cầm theo một hộp quà nhỏ.

Họ dưới sự dẫn dắt của một ông già trong bộ áo the, đi về hướng Từ Hiên Lâm.

Từ Hiên Lâm và Từ Huy Hùng lập tức mơ hồ.

Những người này là ai? Đây là …. đến tìm bọn họ sao ?

Ông già mặc áo the kính cẩn nói: “Xin hỏi ông có phải là lão gia Từ, Từ Hiên Lâm không?

Từ Hiên Lâm vội vàng trả lời: “Đúng, đúng, các vị là ….”

Ông già mặc áo the nói: “Nhà họ Diệp ở Kinh Đô, đến tặng sính lễ cho nhà họ Từ”

Nhà họ Diệp ở Kinh Đô!

Sau khi hai người nghe xong, trong lòng liền run rẩy.

Đó là giới siêu giàu hạng nhất ở khu Đại Hạ.

Ở trước mặt người giàu nhất Tân Hải, thì họ cũng chỉ là một hạt cátnhỏ.

Bọn họ làm sao có thể tặng sính lễ cho một nhà họ Từ nhỏ bé !

Ông già mặc áo the nói: “ Danh sách sính lễ như sau .”

“Một thẻ Bauhinia King, trị giá ba trăm tỷ, một chiếc Rolls Royce, trị giá một trăm năm mươi tỷ .”

“Một đôi Hoàng đế nhà Minh, bách niên giai lão .”

“Một bộ Nhẫn kim cương tình yêu Allure, vĩnh kết đồng tâm.”

“……”

Cái gì !

Từ Hiên Lâm và Từ Huy Hùng hóa đá tại chỗ.

Sính lễ trị giá gần bảy trăm tỷ….. nhà họ Từ, lên như diều gặp gió.”