Tất cả mọi người không thể hiểu được mà nhìn ông ta: “Lão tổ có chuyện gì sao?”
Một giây tiếp theo, Lão tổ đột nhiên há mồm phun ra một ngụm máu rồi nặng nề ngã xuống đất mà đau đớn giấy dụa.
Lúc này, Lão tổ cảm thấy khắp người như có hàng ngàn con dao cùn đang cứa vào da thịt Đau quá, đau muốn chết đi được!
Đây là chuyện gì?
Có chuyện gì xảy ra với mình vậy?
Cơn đau đột ngột này đến từ đâu?
Tình trang này dường như là… bùng phát cổ độc?
Mình đã trúng cổ độc từ khi nào?
Đại não của ông ta lóe lên, và đột nhiên ông ta nhớ ra những lời mà Diệp Huyền Tân đã nói với chính mình.
“Ông cũng đã trúng cổ độc của tôi, và nó sẽ bùng phát trong vòng bảy ngày”
ng sẽ phải đến cầu xin tôi”
Chết tiệt, chết tiệt, tên khốn kiếp đó thực.
sự đã thành công trong việc hạ cổ lên người ông ta, mà ông ta thậm chí còn không nhận ra điều đó.
Cậu ta đã học được phương pháp hạ cổ.
này ở đâu vậy, tại sao năng lực của cậu ta lại còn cao hơn cả mình.
Mọi người trong gia tộc Thượng Quan hốt hoảng vây quanh Lão tổ.
Lão tổ rống lên: “Mau, mau dìu tôi đến nơi bế quan”
“Tôi trúng cổ rồi, cần phải ngay lập tức loại bỏ cổ độc.”
Cái gì!
Người của nhà họ Thượng Quan còn kinh ngạc hơn cả Lão tổ.
Là ai mà có thể hạ cổ lên ngời Lão tổ?
Chẳng phải Lão tổ đã nói rằng ngoài trừ.
Thần Soái ra thì trên thế gian này ông ta là bất khả chiến bại trong lĩnh vực cổ độc sao?
Có phải Lão tổ đang phóng đại và khoác lác không?
E là cho dù chết bọn họ cũng không thể ngờ Lão tổ không hề khoác lác khoe khoang, Chỉ tiếc là lần này chính Thần Soái đã tự mình ra tay.
Gia đình Thượng Quan hoang mang rối loạn mà dìu Lão tổ vào trong nơi bế quan.
Lão tổ Thượng Quan cố gắng chịu đựng cơn đau dữ dội và lật tung mọi thứ nhằm chế ra thuốc giải.
Nhưng hoàn toàn không có kết quả.
Loại thuốc giải độc mà ông ta chế ra hoàn toàn không thể chữa khỏi cổ độc này.
Tuy nhiên ý chí của Lão tổ Thượng Quan vẫn vô cùng mạnh mẽ, và cuối cùng nhờ vào ý chí kiên cường mà ông ta đã sống sót sau đợt bùng phát cổ độc này.
Tất nhiên là ông ta cũng bị hành hạ đến mức chỉ còn lại nửa cái mạng Nhưng Lão tổ biết rõ rằng đây chỉ mới là sự khởi đầu.
Từ nay về sau, ông ta phải chịu đựng loại đau đớn này mỗi ngày cho đến khi ông ta đau đớn đến chết!
Ông ta thà chết chứ không muốn chịu đau đớn kiểu đó nữa.
Loại đau đớn như bị dao cùn xẻ thịt không phải là điều mà con người có thể chịu đựng nổi.
Cuối cùng, với một bàn tay run rẩy, ông ta bấm điện thoại và gọi cho Diệp Huyền Tân.
Để tháo chuông thì cần tìm người buộc chuông, bây giờ chỉ có Diệp Huyền Tân mới có thể giải được loại cổ độc này.
Rất nhanh, cuộc gọi đã được kết nối.
Diệp Huyền Tân cười nhạt nói: “Sao Lão tổ Thượng Quan lại có hứng thú mà gọi điện cho tôi vậy?”
Lão tổ Thượng Quan hít sâu một hơi: “Diệp Huyền Tân, có phải là… chính cậu đã hạ cổ trên người tôi không?”
Diệp Huyền Tân: “Ông đoán xem?”
Lão tổ Thượng Quan: “Được rồi, tôi thừa.
nhận kỹ thuật dùng cổ độc của cậu cao hơn tôi.
“Bây giờ, mau đưa thuốc gi tôi có thể cho cậu rất ni “Thậm chí tôi còn có thể sắp xếp cho cậu trở về gia tộc, trở thành dòng chính và có tư Tôi…
cách ứng cử làm gia chủ.”
Trước đây, gia tộc Thượng Quan cũng đã từng đặt ra những điều kiện tương tự, nhưng.
chỉ là để Diệp Huyền Tân làm người hầu của gia tộc.
Bây giờ lại để anh trở thành dòng chính và có đủ tư cách để tranh chức gia chủ.
Hắn là sẽ có thể lay động được anh.
Tuy nhiên, câu trả lời của Diệp Huyền Tân năm ngoài dự đoán của Lão tổ Thượng Quan.
“Xin lỗi tôi không quan tâm”
Lão tổ Thượng Quan hít sâu một hơi.
Ngay cả vị trí dòng chính của gia tộc Thượng Quan mà cũng không thèm ngó ngàng đến, rốt cuộc thì khẩu vị của anh lớn đến thế nào!
Diệp Huyền Tân nói: “Tuy nhiên, tôi cũng không phải là không thể giải cổ độc cho ông, chỉ cần ông hứa với tôi một điều kiện.”
Nói!
Diệp Mặc: “Đến Tập đoàn Diệp Linh mà cúi đầu xin lỗi ba ngày ba đêm.”
Chính vì gia tộc Thượng Quan phát hiện ra cơ thể của Từ Lam Khiết thuộc loại không bị tốn hại bởi bất kỳ chất độc nào, mà đã khiến cho người khác nghỉ ngờ thân thế thật sự của cô và gây ra thảm họa.
Bọn họ nhất định phải xin lỗi Từ Lam Khiết.