Không ai ngờ được bọn họ vừa mới rời đi không lâu, Điền Tân Vũ đã chết.
Mã Siêu nghe tin, ngơ ngác nói: “Đúng là anh đánh gãy tay chân anh ta, nhưng làm gì đến mức mất mạng!”
Đây là lần đầu tiên Tần Thanh Tâm tiếp xúc với mấy chuyện máu me này, mặt mũi tái nhợt, thì thào hỏi nhỏ: “Chết người rồi sao?”
Trong thế giới của cô, đánh chết người là một chuyện cực kỳ xa lạ, vậy mà hôm nay nó lại xảy ra ngay bên cạnh cô.
Ngải Lâm nhíu mày trầm giọng nói: “Nhà họ Điền là một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô.
Dòng chính của họ bị giết, chắc chắn bọn họ sẽ tính sổ với nhà họ Ngải.
Chỉ sợ chuyện lần này thật sự cần cậu ra mặt rồi”.
Ngải Lâm nhìn sang Dương Thanh.
Mặc dù cô ấy là người nhà họ Ngải nhưng vẫn luôn phản đối gia tộc ép cô liên hôn vì lợi ích, trước giờ chưa từng quan tâm đến chuyện trong gia tộc, chỉ chuyên tâm nghiên cứu lĩnh vực y học của riêng mình.
Thế nhưng lần này, người chết là người nhà họ Điền, thế lực của nhà họ Ngải không thể đối phó nổi.
Hơn nữa, tuy Điền Tân Vũ vừa mới chết có liên quan tới việc bị Mã Siêu đánh, nhưng nguyên nhân sâu xa là thù oán giữa cô ấy với Lâm Kiều.
Vậy nên hết thảy mọi chuyện đều vì cô ấy mà ra.
Cô ấy nhất định phải chịu trách nhiệm đến cùng.
Chưa tính đến tình bạn giữa Dương Thanh và Ngải Lâm, chỉ riêng Mã Siêu thôi, anh cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
“Chuyện này vốn là người nhà họ Điền chủ động tìm chết.
Nếu bọn họ chịu dàn xếp ổn thỏa thì bỏ qua, nhưng nếu không, em cũng phải tính sổ với bọn họ vì người nhà họ Điền định giết anh em của em!”, Dương Thanh lên tiếng.
“Cảm ơn cậu nhiều!”
Ngải Lâm cười khổ một tiếng: “Chị không ở lại nữa, phải về nhà trước đã”.
“Anh Thanh, em đưa Ngải Lâm về đây!”, Mã Siêu nói.
Dương Thanh cười mắng: “Có vợ liền quên mất anh em, mau phắn đi!”
Lúc này đã tới nhà mới của Dương Thanh ở Yến Đô.
Dương Thanh và Tần Thanh Tâm xuống xe, Mã Siêu lại lái xe đưa Ngải Lâm rời đi.
“Chồng ơi, đám cưới của Mã Siêu với chị Lâm sẽ không bị ảnh hưởng vì chuyện này chứ?”
Tần Thanh Tâm lo lắng hỏi.
Dương Thanh lắc đầu an ủi: “Em yên tâm, cuối năm nay, đám cưới của bọn họ nhất định sẽ vẫn được tổ chức bình thường!”
Thế nhưng trong lòng anh không hề nghĩ như vậy.
Đối với những gia tộc giống nhà họ Ngải ở Yến Đô, phụ nữ chính là vật hi sinh giúp bọn họ đạt được lợi ích lớn nhất.
Hiện giờ nhà họ Ngải tỏ ra ủng hộ chuyện của Mã Siêu và Ngải Lâm là vì biết Mã Siêu có thực lực kinh người, cũng biết sau lưng anh ta còn có Dương Thanh chống lưng.
Nếu một ngày có người hứa hẹn cho nhà họ Ngải lợi ích lớn hơn, bọn họ sẽ không chút do dự hủy bỏ đám cưới của Ngải Lâm và Mã Siêu.
Cùng lúc đó, trong một tòa biệt thự xa hoa của một trang viên cổ điển rộng lớn có một xác chết được đặt trên mặt đất.
Trong đó còn có rất nhiều người, sắc mặt ai nấy đều âm trầm đáng sợ, trong mắt hừng hực lửa giận.
“Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Một người trung niên mặt vuông rống lên.
“Tôi đã xem video trong camera giám sát, cậu Vũ đi cùng với một người phụ nữ nhà họ Lâm tên là Lâm Kiều, sau đó cô ta chủ động khiêu khích Ngải Lâm của nhà họ Ngải”.
“Lâm Kiều còn giật dây cậu Vũ dạy cho bạn trai của Ngải Lâm một bài học.
Nào ngờ đối phương lại là một cao thủ rất mạnh, đánh gãy chân tay của cậu Vũ”.
“Con ả đê tiện Lâm Kiều thấy bạn trai của Ngải Lâm quá mạnh liền quỳ xuống xin tha mới may mắn thoát chết, sau đó vứt bỏ cậu Vũ ở lại bỏ chạy một mình”.
“Nhờ nhân viên của hàng gọi xe cấp cứu tới, nhưng trong lúc chờ xe cậu Vũ đã qua đời!”
Một người đàn ông trung niên mặc vest đi giày da vội vàng tiến lên báo cáo.
Xác chết trên đất chính là Điền Tân Vũ, dòng chính nhà họ Điền mới bị Mã Siêu đánh gãy chân tay.
Người trung niên mặt vuông là bố của Điền Tân Vũ, tên là Điền Hoa.
Trông thấy xác con mình lạnh ngắt nằm trên đất, chân tay gãy nát, ánh mắt của ông ta như tóe ra tia lửa.
“Con ả Lâm Kiều kia đâu?”
Điền Hoa nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Tôi đã cho người tới nhà họ Lâm, có lẽ cô ta sắp bị đưa tới rồi”.
Người đàn ông mặc vest trầm giọng nói.
“Cô ta phải chết!”
Điền Hoa cắn răng nói tiếp: “Nhưng người đánh Tân Vũ chết thảm mới là kẻ cầm đầu, là bạn trai của con bé nhà họ Ngải kia.
Nhà họ Ngải nhất định phải giao cặp trai gái khốn kiếp này ra, nếu không nhà họ Ngải sẽ bị xóa sổ!”
Người đàn ông mặc vest vội nói: “Tôi đã trao đổi với nhà họ Ngải, bọn họ nói sẽ cho chúng ta câu trả lời thích đáng, chỉ là nghe có vẻ rất qua loa”.
“Nhà họ Ngải nho nhỏ cũng dám qua loa với nhà họ Điền sao? Bọn họ muốn bị diệt tộc phải không?”
Điền Hoa cả giận ra lệnh: “Bây giờ lập tức gọi điện cho lão già Ngải Xuyên cho tôi, cho lão ta nửa tiếng mang hai đứa khốn kiếp kia đến nhà họ Điền chịu chết.
Nếu không nhà họ Ngải phải tự gánh lấy hậu quả!”
Nghe vậy, người đàn ông mặc vest giật mình kinh hãi, vội đáp: “Vâng!”
Nếu người khác nói câu này, ông ta sẽ khịt mũi khinh thường.
Nhưng Điền Hoa là người thừa kế vị trí chủ gia tộc được ấn định, hiện giờ đang bắt đầu tiếp quản chuyện trong nhà để chuẩn bị kế thừa vị trí chủ gia tộc đời tiếp theo.
Có thể nói, địa vị của Điền Hoa trong nhà họ Điền sắp ngang bằng với chủ gia tộc.
Ông ta quả thực có tư cách đòi tiêu diệt nhà họ Ngải.
Cùng lúc đó, Mã Siêu đã lái xe đưa Ngải Lâm trở về gia tộc.
“Anh cứ về trước đi, nếu không giải quyết nổi em sẽ liên lạc với anh”.
Sau khi đến cửa nhà, Ngải Lâm nói với Mã Siêu.
Trước kia đều là Ngải Lâm nói gì Mã Siêu nghe nấy.
Nhưng lần này, Mã Siêu không chịu nghe lời, kiên quyết xuống xe với Ngải Lâm.
Anh ta nắm tay Ngải Lâm, nghiêm túc nói: “Anh biết em đang lo lắng điều gì.
Yên tâm đi, chuyện này vốn bắt nguồn từ anh, dù người nhà họ Ngải có nói gì đi nữa, anh cũng sẽ chịu đựng”.
Nghe vậy, Ngải Lâm vô cùng cảm động.
Cô ấy nghĩ mình và Mã Siêu sắp làm đám cưới rồi, cũng không ngăn cản nữa, nắm tay anh ta cùng đi vào nhà họ Ngải.
“Đứa con gái bất hiếu này, mày còn dám quay về à?”
Hai người vừa bước vào đã nghe thấy tiếng nói giận dữ của Ngải Minh Húc, bố của Ngải Lâm, cũng là chủ nhà họ Ngải hiện giờ.
Nhất là khi trông thấy Ngải Lâm tay trong tay với Mã Siêu, ông ta càng thêm tức giận.
Ngải Lâm bất đắc dĩ hỏi: “Không phải bố bảo con về sao?”
“Mày còn dám cãi tao!”
Ngải Minh Húc thẹn quá hóa giận, bỗng nhiên đập bàn một cái.
“Bác trai, người là cho cháu lỡ tay giết chết, cháu sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm!”
Mã Siêu vội vàng bước tới, thành khẩn nói.
“Chịu trách nhiệm? Cậu lấy cái gì để chịu?”
Ngải Minh Húc cả giận nói: “Hiện giờ người đã chết rồi, lại còn là con trai của Điền Hoa.
Cậu có biết Điền Hoa là ai không? Ông ta chính là người thừa kế vị trí chủ gia tộc đời tiếp theo của nhà họ Điền đấy.
Bây giờ ông ta đã bắt đầu tiếp quản sản nghiệp của gia tộc rồi”.
“Cậu giết chết con trai ông ta.
Cậu nói cho tôi biết cậu định chịu trách nhiệm kiểu gì?”
Lúc này, Ngải Minh Húc không thèm để ý gì nữa, quát tháo Mã Siêu ầm ĩ rồi chỉ ra ngoài cửa: “Nếu cậu thực sự yêu Ngải Lâm, hãy cút ra khỏi nhà họ Ngải ngay cho tôi.
Sau đó tới nhà họ Điền, gánh chịu toàn bộ hậu quả đi!”
- ---------------------------
.