Toàn bộ nhà họ Diệp lặng ngắt như tờ, tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía Diệp Mạn, muốn xem chủ gia tộc mới kế nhiệm này sẽ giải quyết phiền phức như thế nào.
Diệp Kế Tông đã chết, bây giờ Lâm Báo lại nói đã từng lập ta một hôn ước với lão ta, quan trọng là nhà họ Lâm đòi cưới người đang làm chủ gia tộc họ Diệp là Diệp Mạn.
Nếu Diệp Mạn gả vào nhà họ Lâm, địa vị của nhà họ Diệp còn ngang bằng với nhà họ Lâm nữa không?
Diệp Mạn im lặng khống chế cảm xúc rồi mới bình tĩnh nói: “Chú Lâm cứ nói đùa.
Cháu đã lấy chồng từ lâu, mặc dù chồng cháu đã qua đời nhiều năm nhưng cũng không thể gả cho người khác nữa”.
“Cô đang định chống đối quyết định của bố cô sao?”
Ánh mắt Lâm Báo dần trở nên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Diệp Mạn.
Không hổ là chủ nhà họ Lâm tiền nhiệm, khí thế uy nghiêm, càng giận dữ càng đáng sợ.
Rất nhiều người đều cảm nhận được áp lực nặng nề.
Lâm Báo là lão già sắp xuống mồ còn có khí thế mạnh mẽ như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Dù là Diệp Mạn cũng rất áp lực.
“Chú Lâm nói một câu không có bằng chứng, sao cháu có thể nghe theo gả vào nhà họ Lâm được?”
Diệp Mạn vẫn bình tĩnh đáp lời.
Bà ta vừa mới nắm quyền quản lý nhà họ Diệp, đang cần phải thiết lập quan hệ ngoại giao với các gia tộc khác.
Huống chi lúc Diệp Kế Tông còn sống, hai nhà Lâm, Diệp qua lại rất thân thiết.
Bà ta không muốn xảy ra xung đột với nhà họ Lâm.
Nhưng muốn bà ta gả vào nhà họ Lâm là chuyện không thể nào.
“Sao hả? Cô đang nghi ngờ tôi sao?”
Ánh mắt Lâm Báo sáng rực như đuốc, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Mạn: “Tôi đã sắp tám mươi tuổi, là chủ gia tộc họ Lâm tiền nhiệm.
Tôi lừa con nhóc như cô làm gì?”
“Chú Lâm đã nói vậy, cháu cũng muốn trịnh trọng thông báo cho chú một chuyện.
Bố cháu đã qua đời, hiện giờ cháu mới là chủ gia tộc họ Diệp.
Không cần biết trước kia hai người đã nói những gì, nhưng hiện giờ chuyện của nhà họ Diệp do cháu quyết định!”
Diệp Mạn cũng sa sầm mặt, thái độ lạnh nhạt không kiêu ngạo cũng không tự ti: “Đương nhiên, nếu chú Lâm thực sự muốn làm thông gia với nhà họ Diệp, cháu sẽ sắp xếp một mối hôn nhân tốt đẹp”.
Lâm Báo nhíu mày, rõ ràng đang rất không vui.
Người nhà họ Diệp cũng im bặt, ai cũng lo lắng sẽ đắc tội nhà họ Lâm.
Mặc dù nhà họ Lâm và nhà họ Diệp đều là gia tộc có danh vọng nhưng bọn họ không quá tin tưởng người chủ gia tộc mới là Diệp Mạn.
“Nếu tôi nhất định muốn cô gả vào nhà họ Lâm thì sao?”
Lâm Báo lại lên tiếng, hai mắt nheo lại tràn đầy uy hiếp.
Đám người nhà họ Diệp nơm nớp lo sợ.
“Sao các người dám ép mẹ tôi gả vào nhà họ Lâm?”
Đúng lúc này, một giọng nói đầy tức giận bỗng nhiên vang lên.
Tất cả đều nhìn vào người phụ nữ vừa lên tiếng.
Chính là Tần Thanh Tâm!
Diệp Mạn cũng vô cùng ngạc nhiên.
Lần đầu tiên bà ta nghe thấy Tần Thanh Tâm gọi mình là mẹ, hai mắt lập tức ngấn nước.
Nếu không có người ngoài ở đây, chắc chắn bà ta sẽ không khống chế nổi cảm xúc của mình.
Nghĩ lại hơn hai mươi năm qua bỏ rơi Tần Thanh Tâm, bà ta chỉ cảm thấy cực kỳ hối hận vì đã tàn nhẫn như vậy, chỉ nghĩ tới trả thù.
“Tâm à, con mau lui xuống đi!”
Diệp Mạn vội vàng nói.
Tuy bà ta rất cảm động vì Tần Thanh Tâm đứng ra nói giúp mình nhưng cũng hiểu rõ hiện giờ đang trong tình cảnh nào.
Thấy con gái sống rất tốt, còn có người chồng tài giỏi như Dương Thanh, bà ta đã vui lắm rồi, không muốn liên lụy đến cô nữa.
Lúc này, rốt cuộc Lâm Tùng cũng nhìn thấy Tần Thanh Tâm và Dương Thanh.
Anh ta khẽ cong môi nở nụ cười châm chọc, vội vàng nhỏ giọng thì thầm vài câu vào tai Lâm Báo.
Nghe xong, Lâm Báo tỏ ra kinh ngạc, nhìn chằm chằm Tần Thanh Tâm.
Nếu Tần Thanh Tâm chưa kết hôn, sắc đẹp và thân phận của cô rất phù hợp để liên hôn.
Đương nhiên, hôm nay lão ta đến đây cũng không phải thực sự muốn liên hôn, mà là để gây khó dễ cho chủ gia tộc họ Diệp kế nhiệm, Diệp Mạn.
Nhưng biểu hiện của bà ta khiến Lâm Báo khá kinh ngạc.
Có lẽ không có hi vọng ép Diệp Mạn gả vào nhà họ Lâm.
Tần Thanh Tâm lại là con gái duy nhất của Diệp Mạn.
Nếu con cháu nhà họ Lâm lấy được cô cũng đem lại lợi ích rất lớn cho gia tộc.
“Cô gái nhỏ, cháu tên là gì?”
Lâm Báo bỗng hỏi.
Vừa rồi Tần Thanh Tâm đứng ra nói giúp Diệp Mạn là vì không đành lòng nhìn bà ta bị ức hiếp, hiện giờ bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi.
Lâm Báo vốn là chủ gia tộc họ Lâm đời trước, có địa vị cực cao, toàn thân toát ra khí thế uy nghiêm.
Câu hỏi của lão ta khiến Tần Thanh Tâm cảm thấy áp lực đè nặng.
“Chú Lâm, nếu hôm nay chú đến để phúng viếng bố cháu, cháu xin thay mặt nhà họ Diệp hoan nghênh chú.
Nhưng nếu vì việc khác, vậy thì mời đi cho!”
Diệp Mạn lập tức che chắn trước người Tần Thanh Tâm, lạnh giọng nói.
Bà ta là người nhà họ Diệp, từng chứng kiến nhiều thủ đoạn lừa gạt trong các gia tộc lớn.
Mục đích Lâm Báo đến đây hôm nay rất rõ ràng, bây giờ ánh mắt lão ta nhìn Tần Thanh Tâm cũng rất khác lạ.
Diệp Mạn biết lão ta đang có ý đồ gì.
“Nếu tôi nhớ không lầm, cô vừa nói nếu tôi thực sự muốn kết thông gia với nhà họ Diệp, cô không gả nhưng có thể để người khác trong gia tộc gả vào nhà họ Lâm đúng không?”, Lâm Báo nói.
Diệp Mạn cau mày, chợt có dự cảm không lành.
Nhưng quả thực bà ta vừa nói như vậy.
- ---------------------------
.