Chương 4310
Mấy chủ gia tộc khác đều im lặng, nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng bằng ánh mắt mong chờ.
Rõ ràng họ cũng đã nhịn Đỗ Ngọc Sơn lâu lắm rồi, nhưng không dám phản kháng, giờ có Khương Cửu Hùng đứng ra, họ cũng muốn xem xem Đỗ Ngọc Sơn sẽ đối phó với Khương Cửu Hùng thế nào.
“Chủ gia tộc họ Khương, ông có ý gì?”
Đỗ Ngọc Sơn híp mắt nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng, lạnh lùng nói: “Người giết con trai ông là Dương Thanh!”
Khương Cửu Hùng bình tĩnh nhìn đối phương, nói: “Tôi không có ý gì cả, nhưng tôi không dám đắc tội Đế Thôn, tuy tôi cũng rất muốn báo thù cho con trai, nhưng trước sự mạnh mẽ của Đế Thôn, tôi từ bỏ việc báo thù”.
“Nếu sau này minh chủ định đối phó với Đế Thôn thì cũng không cần gọi tôi đến nữa, tôi tự hiểu lấy mình, nhà họ Khương không thể là đối thủ của Đế Thôn, trừ khi tôi muốn nhà họ Khương biến mất, bằng không, tôi sẽ không bao giờ trở mặt với Đế Thôn”.
Lão ta nói rồi đứng dậy: “Tôi nghĩ minh chủ đang định bàn chuyện đối phó với Dương Thanh nhỉ? Nếu vậy thì tôi xin đi trước, tránh cho lại nghe được những thứ không nên nghe”.
Thế là Khương Cửu Hùng quay người rời đi trước ánh mắt khiếp sợ của các chủ gia tộc ở Hạ Giới giới Cổ Võ.
Đỗ Ngọc Sơn nhìn Khương Cửu Hùng rời đi, trong mắt lóe lên sát khí, sắc mặt vô cùng u ám.
Chủ của các thế gia Cổ Võ đều im thin thít, còn không dám thở mạnh.
Tuy họ đều là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng họ vẫn kém Đỗ Ngọc Sơn một chút.
Xung quanh im lặng năm phút, Đỗ Ngọc Sơn nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Còn ai muốn đi nữa không?”
Mấy chủ gia tộc đều im lặng, cũng không dám nhìn Đỗ Ngọc Sơn, chỉ sợ nếu ngẩng lên nhìn Đỗ Ngọc Sơn thì sẽ bị lão ta chú ý.
Đỗ Ngọc Sơn lạnh lùng nói: “Nếu không còn, tôi sẽ nói về kế hoạch tiếp theo!”
“Đầu tiên, chúng ta phải nghĩ cách tiến vào thế tục với quy mô lớn, hồi trước có Dương Thanh ở đó nên các gia tộc đã gặp nhiều khó khăn khi tiến vào thế tục”.
“Nhưng tôi hy vọng sau hôm nay, các vị có thể đẩy mạnh tiến độ tiến vào thế tục, mỗi gia tộc hãy cử ít nhất năm cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm tới thế tục”.
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh ngạc!
Các chủ gia tộc đều ngạc nhiên nhìn về phía Đỗ Ngọc Sơn, người mạnh nhất mà họ cử đi trước đó cũng chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, giờ họ lại phải cử năm cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đến thế tục.
Chẳng lẽ Đỗ Ngọc Sơn không sợ đắc tội với Đế Thôn phía sau hội trưởng lão à?
“Minh chủ, có phải không ổn lắm nếu làm thế không? Dù sao phía sau hội trưởng lão cũng là cao thủ Đế Thôn, những gia tộc như chúng tôi không thể chống lại Đế Thôn được”.
“Đúng thế, nghe đồn cao thủ Đế Thôn cũng mạnh bằng cao thủ Thượng Giới giới Cổ Võ, có lẽ bất kỳ cao thủ nào đi ra từ đó cũng có thực lực Thiên Cảnh Lục, Thất Phẩm nhỉ? Đừng nói là Lục, Thất Phẩm, cho dù chỉ là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ thì cũng có thể dễ dàng tiêu diệt chúng tôi”.
“Minh chủ, ông hãy nghĩ lại xem sao ạ!”
…
Trong lúc nhất thời, mấy chủ gia tộc thi nhau thuyết phục.
Không ai đồng ý với kế hoạch của Đỗ Ngọc Sơn.