Chiến Thần Ở Rể

Chương 4211




Chương 4211

“Đoàng đoàng đoàng!”

Đúng lúc này, mấy tia sét giáng xuống từ trên trời, điên cuồng trút lên người anh.

Dương Thanh khẽ run rẩy nhưng vẫn như không cảm nhận được uy lực của sấm sét, vững vàng ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, để mặc từng tia sét giáng xuống.

Linh hồn Ma Thần lơ lửng bên cạnh, sau khi cảm nhận được thiên uy mạnh mẽ này, nét mặt lão ta vô cùng nghiêm nghị, lão ta lẩm bẩm: “Thiên kiếp thế này, ngay cả thiên kiếp khi cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ cũng không mạnh đến thế đúng không?”

“Không hổ là bí pháp Tu Tiên do mấy lão già kia dạy cho cậu ta, đúng là lợi hại, có lẽ yêu nghiệt thời đại các vị thần cũng chỉ đến thế”.

“Hồi trước, khi không dùng thủ đoạn khác như Thiên Tử Kiếm và sức mạnh huyết mạch, thực lực của cậu ta đã có thể sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, nếu cậu ta đột phá cảnh giới mới thì sẽ mạnh đến mức nào đây? Nếu dùng hết các thủ đoạn, liệu cậu ta có đánh được với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong không?”

Ít ai trên đời được Ma Thần khen ngợi như thế.

“Đoàng!”

Tia sét thứ nhất bị Dương Thanh dễ dàng đỡ được, thiên uy như bị khiêu khích, lập tức mạnh hơn, sấm sét điên cuồng gào thét trên bầu trời, không ngừng lóe lên, như muốn xé toang cả khu vực này.

Tia sét thứ nhất vừa giáng xuống xong, tia sét thứ hai còn chưa giáng xuống mà đã có khí thế mạnh như thế, vậy uy lực từ tia sét thứ hai sẽ mạnh đến mức nào?

Lúc này trong đầu Dương Thanh không còn suy nghĩ nào khác, huyết mạch đã được máu của ba cao thủ mạnh nhất viễn cổ cải tạo hoàn toàn sôi trào, cơ thể đã được tái tạo của anh cũng điên cuồng hấp thu linh khí trong trời đất, những chỗ vừa bị tia sét thứ nhất tổn thương tự hồi phục.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Cuối cùng tia sét thứ hai cũng giáng lên người Dương Thanh, khu vực xung quanh Dương Thanh cháy rụi.

Dường như cả ngọn núi đang rung chuyển.

Dương Thanh vẫn hờ hững, trong trạng thái đạo thể, anh hết sức bình tĩnh, dường như mọi chuyện bên ngoài đều không ảnh hưởng tới việc tu luyện của anh.

Nhưng trên người anh đã xuất hiện những vết thương nghiêm trọng hơn khi tia sét thứ nhất giáng xuống, vết máu khắp người anh khiến người ta nhìn mà giật mình, xương cốt trắng hếu đang tỏa ánh sáng vàng cũng lộ ra.

Máu không ngừng chảy ra từ vết thương, nhưng linh khí lại điên cuồng tràn vào vết thương của anh, máu đang chảy lại bị hấp thu, không sót giọt nào.

Sau mấy chục giây ngắn ngủi, vết thương của anh đã khép lại, trên làn da nhẵn nhụi không còn vết tích gì nữa.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Ngay sau đó, tia sét thứ ba giáng xuống!

Tia sét thứ tư giáng xuống!

Tia sét thứ năm giáng xuống!

Tia sét thứ sáu giáng xuống!

Uy lực của các tia sét đều vượt xa tia sét trước đó, nhưng Dương Thanh vẫn không có phản ứng gì, cho dù cơ thể anh bị sấm sét phá hủy rồi hồi phục hết lần này tới lần khác, anh vẫn thản nhiên.

“Đoàng đoàng đoàng!”