Chương 4201
Càng đánh lâu, Dương Thanh càng lo lắng.
Anh vừa tiết lộ thân phận luyện đan sư, đang rất cần gây dựng thương hiệu cá nhân để thành lập quân đoàn cao thủ từ tán tu của Hạ Giới giới Cổ Võ, nhằm giữ gìn trật tự thế giới mới.
Một khi anh thua đồ đệ Thượng Vân Phong, sự tin tưởng của mọi người mà anh đã lôi kéo được nhờ thân phận luyện đan sư sẽ giảm đi rất nhiều, cho dù các tán tu kia đều hiểu cảnh giới của Dương Thanh thấp hơn hẳn đồ đệ Thượng Vân Phong.
“Ầm!”
Đúng lúc này, cao thủ mặc đồ đen lại tung một đòn nặng nề, giáng mạnh vào ngực Dương Thanh, Dương Thanh lập tức lùi lại mấy bước.
Anh cảm thấy nội tạng của mình đã lệch đi, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ đúng là rất mạnh.
Nhưng cơ thể anh đã được máu của ba cao thủ mạnh nhất cải tạo, tuy thực lực của anh không bằng cao thủ mặc đồ đen nhưng khả năng chịu đòn lại hơn xa cao thủ mặc đồ đen.
“Sư phụ, Dương Thanh đã đỡ mấy đòn chí mạng từ đại sư huynh, sao vẫn còn sức đánh tiếp chứ? Cho dù cậu ta luyện bí pháp Tu Tiên thật, cường độ cơ thể cũng không thể mạnh như thế đúng không?”
Trong bóng tối, Mộ Dung Yên Nhi kinh ngạc hỏi.
Với sự hiểu biết của cô ta về đại sư huynh, các đòn tấn công của ông ta hồi nãy đều là đòn chí mạng, đừng nói là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ bình thường cũng chưa chắc đã chịu được.
Nhưng Dương Thanh vẫn chịu được, dường như đòn tấn công từ cao thủ mặc đồ đen không gây ra vết thương quá lớn cho anh.
Sắc mặt Thượng Vân Phong vô cùng nghiêm nghị, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Không thể không thừa nhận, thiên phú của cậu ta rất mạnh, thậm chí cả cường độ cơ thể cũng mạnh mẽ như thế, nếu ta không đoán sai, cậu ta còn tu luyện thuật rèn luyện cơ thể vô cùng cao thâm, cường độ cơ thể của cậu ta có thể sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong”.
Mộ Dung Yên Nhi há to miệng, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin, cô ta kinh ngạc nói: “Sư phụ, chuyện này… Có người sở hữu cơ thể Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong khi ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ thật ư? Thế cũng khó tin quá?”
Thượng Vân Phong nói: “Có lẽ không ai biết điểm cuối của võ đạo là gì”.
Nói đến đây, lão ta bỗng nhìn Mộ Dung Yên Nhi, nghiêm nghị nói: “Yên Nhi, con phải nhớ kỹ, thế giới nảy rất lớn, ngay cả Thượng Giới, Trung Giới và Hạ Giới giới Cổ Võ mà chúng ta biết cũng chỉ là một góc của thế giới này thôi”.
“Một ngày nào đó, nếu con đạt tới Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, có lẽ con sẽ biết được nhiều bí mật hơn, thậm chí muốn phá vỡ gông cùm của Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong”.
“Thiên phú của Dương Thanh rất mạnh, nhưng con đừng bao giờ coi nhẹ mình vì điều đó, con đường con phải đi vẫn còn rất dài, sau khi đến Trung Giới giới Cổ Võ, con sẽ gặp được nhiều thanh niên tài giỏi có thiên phú vượt xa con”.
“Trên con đường võ đạo, trừ thiên phú ra, thứ quan trọng nhất chính là đạo tâm! Chỉ khi đạo tâm kiên định thì con mới tiến xa hơn được”.
Nghe thấy Thượng Vân Phong nói thế, sự không cam tâm trong lòng cô ta lập tức tan biến.
Lông mày Mộ Dung Yên Nhi giãn ra, cô ta bỗng nhắm mắt lại, lời Thượng Vân Phong nói vẫn quanh quẩn trong đầu cô ta.
Sau thoáng chốc, khí thế mạnh mẽ đã hội tụ quanh người cô ta, linh khí nồng đậm điên cuồng trút vào cơ thể cô ta.
Thượng Vân Phong nở nụ cười ấm áp, khẽ gật đầu.