Chiến Thần Ở Rể

Chương 4062




Chương 4062

Diệp Chiến Quốc nhíu mày, lạnh lùng nói: “Giờ chúng ta rời đi để làm chuyện khác, việc này là do tứ trưởng lão vừa ra lệnh!”

Sau khi dứt lời, không đợi Mạnh Thiên Lan lên tiếng, Diệp Chiến Quốc đứng dậy, nhìn đám người trong phòng họp, nói lớn: “Các vị, giờ hãy mau chóng rời khỏi khách sạn Trung Châu”.

Nghe thấy Diệp Chiến Quốc nói thế, mọi người lập tức nhốn nháo cả lên.

“Thống lĩnh Diệp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Chẳng phải ông vừa nói đúng bảy giờ, tứ trưởng lão sẽ tới ư? Giờ bảy giờ rồi, sao tứ trưởng lão vẫn chưa xuất hiện chứ?”

“Đúng thế, chẳng phải ông vừa nói bảy giờ tối, tứ trưởng lão sẽ công bố quy định mới với người đại diện của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu à? Nhưng đã bảy giờ rồi, cả người đại diện của năm thế gia Cổ Võ lẫn tứ trưởng lão đều chưa tới, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Trong lúc nhất thời, đám người thi nhau nói.

Từ sau khi kết giới tan vỡ, cao thủ của các thế gia Cổ Võ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ tiến vào Trung Châu, họ đã bị thế gia Cổ Võ ức hiếp rất nhiều.

Giờ họ đã nhìn thấy hy vọng, nào ngờ còn chưa thấy mặt tứ trưởng lão, Diệp Chiến Quốc đã bảo họ rời đi.

Diệp Chiến Quốc lập tức nhướng mày, lạnh lùng nói: “Tứ trưởng lão đã gặp người đại diện của năm thế gia Cổ Võ, giờ bảo các vị rời đi là tốt cho các vị, nếu các vị không đi, nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cũng đừng trách chúng tôi đấy”.

Diệp Chiến Quốc nói rồi cất bước rời đi.

Mạnh Thiên Lan cắn chặt môi, nhìn chằm chằm theo bóng lưng Diệp Chiến Quốc, mãi đến khi ông ta đi khuất hẳn, cô ta mới ra lệnh: “Người của quân đoàn cao thủ, đi theo tôi!”

Nếu đã là mệnh lệnh của tứ trưởng lão, cô ta không thể không đi.

Trong phòng họp chỉ còn người của các gia tộc bản địa hàng đầu Trung Châu đang nhìn nhau.

Trong đám đông, cô gái đeo kính râm đứng cạnh Hà Hồng Viễn – người giàu nhất Trung Châu cũng nói: “Ông nội, chúng ta đi thôi!”

Hà Hồng Viễn thở dài, nói: “Thôi vậy, ông vốn định nghĩ cách để cháu làm quen với tứ trưởng lão, giờ xem ra không có cơ hội rồi, chúng ta đi thôi!”

Phía bên kia, hai cô gái trẻ xinh đẹp đang ngồi cạnh một ông lão chính là Cố Tư Tư và Hạ Lâm, còn ông lão là Cố Thái Sơ – chủ gia tộc họ Cố.

Hạ Lâm nhìn Cố Thái Sơ, nói: “Ông ngoại, thống lĩnh Diệp và đội trưởng Mạnh đều đi rồi, chúng ta cũng đi thôi!”

Trong mắt Cố Thái Sơ loé lên ánh sáng sắc bén, không biết đang nghĩ gì, một lúc lâu sau, ông ta mới nói: “Chúng ta xuống dưới chờ! Chắc chắn tứ trưởng lão sẽ xuất hiện!”

Ông ta nói rồi dẫn Cố Tư Tư và Hạ Lâm rời khỏi phòng họp.

“Chị Tư Tư, chị mau nhìn kìa, người trong thang máy có phải Dương Thanh không thế?”

Đám người Hạ Lâm vừa ra khỏi phòng họp, Hạ Lâm bỗng chỉ về phía người thanh niên trong thang máy ngắm cảnh trong suốt phía trước, kinh ngạc hô lên.

Cố Tư Tư vô thức nhìn theo, nhưng khi cô ta nhìn sang thì thang máy đã lên cao, cô ta chỉ có thể nhìn thấy đáy thang máy.

Cố Tư Tư nói: “Dương Thanh chỉ là khách du lịch đến từ nơi khác thôi, sao có thể xuất hiện ở khách sạn Trung Châu được? Chắc chắn em nhìn nhầm rồi”.

Cố Thái Sơ vội hỏi về Dương Thanh, Cố Tư Tư kể lại quá trình quen Dương Thanh trên máy bay.