Chương 3972
Mấy người vội đứng dậy rời đi.
Cùng lúc đó, ở Võ Tông.
Các cao thủ hàng đầu Võ Tông đều đứng sau Đỗ Trọng.
Trước mặt họ là hai thanh niên mặc đồ truyền thống, sau lưng hai thanh niên này là hai lão già có khí thế rất mạnh.
Hai thanh niên gồm một nam một nữ, đều khoảng ba mươi tuổi, nam thanh niên có khí thế rất gần với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, còn khí thế của cô gái đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
Khí thế của hai lão già sau lưng họ càng đáng sợ hơn, ngay cả Đỗ Trọng cũng không cảm nhận được thực lực thật sự của đối phương.
Nhưng có thể khẳng định, có lẽ đối phương đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm.
Về phần là cấp bậc nào trong Thiên Cảnh Nhị Phẩm thì không biết.
Đỗ Trọng nghiêm nghị nhìn về phía đám người, hỏi: “Chẳng biết các vị tới Võ Tông tôi để làm gì đây?”
“Ông là người đại diện cho Võ Tông à?”
Nam thanh niên ngạo mạn nhìn về phía Đỗ Trọng, như thể mình là bề trên.
Người của Võ Tông đều có vẻ tức giận, thanh niên này ngông cuồng quá.
Đỗ Trọng bình tĩnh nhìn về phía đối phương: “Đúng thế, tôi chính là Đỗ Trọng – tông chủ Võ Tông!”
Nam thanh niên lạnh lùng nói: “Đỗ Trọng chứ gì? Tôi nhìn trúng Võ Tông rồi, kể từ hôm nay, ông phải nghe lệnh tôi, làm việc cho tôi, ông có ý kiến gì không?”
Ầm!
Mọi người đều xôn xao!
Ai cũng vô cùng tức giận, không ngờ đối phương lại hống hách như thế, trắng trợn bảo Đỗ Trọng nghe lệnh anh ta, còn không cho Đỗ Trọng cơ hội suy nghĩ.
Đỗ Trọng nhướng mày, lạnh lùng nhìn nam thanh niên: “Nếu muốn tôi nghe lệnh, ít nhất cậu nên nói cho tôi biết cậu là ai chứ?”
Lúc này, cô gái bên cạnh nam thanh niên ngạo nghễ nói: “Anh tôi là thiếu gia chủ của nhà họ Tề – gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, Tề Anh Vệ! Không những thế, anh tôi còn là yêu nghiệt xếp thứ hai trên bảng thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ”.
“Còn tôi là Tề Anh Tuyết! Đứng thứ chín trên bảng thiên tài!”
Trong mắt Tề Anh Tuyết tràn ngập vẻ tự mãn, cũng như Tề Anh Vệ, khi nhìn Đỗ Trọng, cô ta không hề kính trọng, chỉ có vẻ vênh váo.
Nhưng thực tế chính là như thế, với địa vị của nhà họ Tề ở Hạ Giới giới Cổ Võ, thiên tài của nhà họ Tề sẽ không coi một cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ ở thế tục ra gì.
Chẳng hạn như hai hộ vệ đi theo hai người này, có lẽ đều là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm.
“Nếu tôi từ chối thì sao?”
Đỗ Trọng chợt nói, giọng điệu hết sức lạnh lùng.
“Hửm?”
Tề Anh Vệ nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng: “Ông biết hậu quả khi từ chối tôi là gì không?”
Sau khi anh ta dứt lời, hai hộ vệ phía sau anh ta cũng bước lên một bước.
Hai hộ vệ đều phóng khí thế ra.
Ngay sau đó, cả Võ Tông bị hai áp lực khủng khiếp bao trùm.
“Ầm ầm ầm!”