Chiến Thần Ở Rể

Chương 3971




Chương 3971

Nghe thấy Hạ Quân nói thế, Dịch Phi Dương rất tán đồng, anh ta gật đầu: “Em thấy Hạ Quân nói không sai, Dương Thanh đã bị Ma Thần chiếm giữ cơ thể, cùng lắm chỉ được coi là một cơ thể do linh hồn Ma Thần điều khiển”.

Doãn Thiên Kiều cũng nói: “Em cũng nghĩ thế, nếu không có linh hồn Ma Thần, có lẽ cậu ta còn không đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ”.

Liễu Như Yên khẽ lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Các cô cậu coi thường cậu ta rồi, theo tôi được biết, trước khi linh hồn Ma Thần chiếm cơ thể cậu ta, cậu ta đã thành công đột phá Thiên Cảnh”.

“Hơn nữa, nếu cậu ta chỉ là một cao thủ bình thường, linh hồn Ma Thần sẽ chiếm cơ thể cậu ta ư?”

Dịch Phi Dương kinh ngạc nói: “Chị Liễu, không thể nào? Nếu linh hồn Ma Thần không chiếm cơ thể cậu ta, sao cậu ta có thể đạt đến Thiên Cảnh chứ? Chị Liễu đừng đùa chúng em nữa”.

Liễu Như Yên lạnh lùng nói: “Các cô cậu nghĩ tôi đang đùa à?”

Đám người đều rùng mình, lúc này họ mới nhớ ra, Liễu Như Yên là thiên tài mạnh nhất trong thế hệ trẻ nhà họ Liễu, xưa nay không nói láo bao giờ.

Nếu cô ta đã nói thế thì chắc chắn là thật.

Tức là thanh niên thế tục tầm tuổi họ này thực sự có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ ư?

Càng nghĩ, họ càng chấn động.

Doãn Thiên Kiều chợt hỏi: “Chị Liễu, chị vừa bảo Võ Tông còn dựa vào Dương Thanh, linh hồn Ma Thần cũng đang ở trong người Dương Thanh, liệu có thể nói chỗ dựa của Võ Tông chính là linh hồn Ma Thần không thế?”

Liễu Như Yên khẽ gật đầu: “Nếu tôi đoán không sai, có lẽ Võ Tông đã thề sẽ trung thành với Ma Thần rồi, Đỗ Trọng không tỏ thái độ cho phép chúng ta tiến vào Bắc Vực vì đang chờ lệnh từ linh hồn Ma Thần”.

“Linh hồn Ma Thần phải đồng ý thì chúng ta mới có thể tiến vào Bắc Vực, bằng không, chúng ta sẽ không có cơ hội tiến vào địa bàn Võ Tông”.

“Đừng nói là chúng ta, có lẽ những thế lực hàng đầu khác ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng rất khó nắm giữ được Bắc Vực”.

“Một dấu ấn của thần đã đủ để uy hiếp các cao thủ hàng đầu của Hạ Giới giới Cổ Võ, giờ lại có thêm một cơ thể bị linh hồn Ma Thần chiếm giữ, đã đủ để Võ Tông chiếm một vị trí trong thế giới mới rồi”.

Lời Liễu Như Yên nói khiến đám người đều có vẻ nghiêm nghị.

“Chị Liễu, em xin lỗi, trước đó em đã manh động rồi”.

Hạ Quân chủ động đứng dậy, hơi cúi người xin lỗi Liễu Như Yên.

Liễu Như Yên khẽ lắc đầu: “Không cần xin lỗi, tôi cũng chỉ biết nhiều hơn các cô cậu một chút thôi, nếu không biết Võ Tông có dấu ấn của thần, còn có chỗ dựa là linh hồn Ma Thần, không chừng tôi cũng ra tay với Võ Tông rồi”.

Dịch Phi Dương hỏi: “Chị Liễu, vậy giờ chúng ta nên làm gì? Chẳng lẽ cứ chờ mãi ư?”

Doãn Thiên Kiều tức giận nói: “Cậu vội gì chứ? Chẳng phải Đỗ Trọng đã nói cho ông ta ba tiếng à? Ba tiếng đủ để ông ta trả lời chúng ta rồi”.

Liễu Như Yên gật đầu: “Giờ chúng ta cứ chờ là được, chỉ ba tiếng thôi”.

Vừa dứt lời, cô ta đã nhíu mày, trầm giọng nói: “Lại có người đến Võ Tông rồi”.

Hạ Quân hỏi: “Chị Liễu, ý chị là người của Hạ Giới giới Cổ Võ à?”

Liễu Như Yên gật đầu, lập tức đứng dậy: “Chúng ta qua đó xem sao!”