Chương 3965
Không những thế, khí thế thoáng lan ra từ người cô gái này cực mạnh, có lẽ đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Hai lão già sau lưng cô gái có khí thế càng mạnh mẽ hơn, chắc chắn là cao thủ Thiên Cảnh.
Không chỉ có hai cao thủ Thiên Cảnh phía sau cô gái, những thanh niên khác cũng có cao thủ Thiên Cảnh đi theo.
Lúc này, một nam thanh niên bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, hỏi: “Ông chính là Đỗ Trọng – tông chủ Võ Tông à?”
Đối phương rất vênh váo, không hề tôn trọng Đỗ Trọng.
Đỗ Trọng biết đối phương có địa vị rất cao, cũng không dám chần chừ, vội nói: “Tôi chính là Đỗ Trọng, không biết mấy vị khách quý tới đây có việc gì?”
Một cô gái nói: “Chúng tôi đến chơi không được à? Cứ phải có việc hả?”
Đỗ Trọng lập tức cạn lời, các người đã dẫn cao thủ Thiên Cảnh tới rồi, đúng là chỉ tới chơi thôi ư?
Đương nhiên, ông ta chỉ nghĩ thầm thế thôi chứ không dám nói thành lời.
Lúc này, cô gái dẫn đầu chợt nói: “Được rồi, đừng ồn ào nữa, nói chuyện chính đi!”
Đỗ Trọng biết cô ta sắp nói ra mục đích rồi.
Thấy cô gái dẫn đầu lên tiếng, lúc này những người khác mới im lặng.
Cô gái dẫn đầu nói: “Chào tông chủ Đỗ, chúng tôi là con cháu của các gia tộc ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi đến từ nhà họ Liễu, tên Liễu Như Yên”.
Đỗ Trọng khẽ gật đầu, nói: “Cô Liễu có việc gì, xin cứ nói thẳng!”
Liễu Như Yên nói: “Không giấu gì tông chủ Đỗ, lần này chúng tôi đến thế tục để gây dựng thành tích, chúng tôi tới Võ Tông để đại diện cho gia tộc, tiến vào Bắc Vực Ma Sơn”.
“Dù sao Bắc Vực Ma Sơn cũng là địa bàn của Võ Tông, hôm nay chúng tôi đến đây để thăm hỏi”.
Đỗ Trọng nhíu mày, lập tức sầm mặt: “Có lẽ cô Liễu không định thăm hỏi, mà đến để ra oai với tôi nhỉ?”
Sao ông ta lại không rõ ý định của đám người này chứ?
Họ ăn nói đàng hoàng lắm, nhưng cũng chỉ muốn chiếm Bắc Vực Ma Sơn thôi.
Mấy thanh niên này đều có cao thủ Thiên Cảnh đi theo, rõ ràng lai lịch không tầm thường, nhiều cao thủ Thiên Cảnh thế này có thể dễ dàng tiêu diệt cả Võ Tông.
“Ông là cái thá gì? Xứng để chị Liễu của chúng tôi ra oai với ông hả? Tuy chúng tôi gọi ông là tông chủ Đỗ, ông cũng là tông chủ Võ Tông, nhưng nếu dám trêu vào chúng tôi, Võ Tông không nhất thiết phải tồn tại nữa”.
Đỗ Trọng vừa dứt lời, một nam thanh niên bên cạnh Liễu Như Yên lập tức giận dữ quát.
“Không sai, một thế lực ở thế tục mà cũng dám chống lại chúng tôi à? Chúng tôi bằng lòng tiến vào Bắc Vực là vinh dự của Võ Tông đấy!”
“Hôm nay chúng tôi đến để ra lệnh, chứ không phải để thương lượng với ông, hiểu chưa?”
Ba thanh niên đi cùng Liễu Như Yên thi nhau nói, không nể mặt Đỗ Trọng chút nào.
Đỗ Trọng hoàn toàn sầm mặt, ông ta là chủ Võ Tông, sao có thể nhẫn nhịn trước sự hỗn xược của đám thanh niên đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ này chứ?
Liễu Như Yên nhíu chặt mày, quát: “Im hết cho tôi!”