Chương 3924
Mọi người đều nhìn về phía đỉnh núi sau Ma Tông, một cô gái tóc trắng đang đứng đó, tựa như Thần Nữ vừa xuống trần.
Dương Thanh cũng ở cạnh cô ta.
Người của Ma Tông kích động hô lên: “Dương Thanh còn sống! Cậu ấy được cứu rồi!”
Dương Thanh cũng tròn mắt nhìn cô gái tóc trắng bên cạnh mình, kinh ngạc nói: “Y à!”
Nhưng Tần Y không trả lời, thậm chí còn không buồn nhìn anh, quanh người cô ta tràn ngập khí lạnh.
Tần Y quay lưng về phía Dương Thanh, hừ lạnh: “Sâu kiến mà cũng dám gọi ta theo kiểu buồn nôn như thế, còn dám nói bừa, giết không tha!”
Nét mặt Dương Thanh lập tức cứng đờ.
Đây đúng là cô em vợ hoạt bát đáng yêu trong ký ức của anh hả?
Ngay cả Dương Thanh cũng không thể nhìn thấu thực lực thật sự của Tần Y.
“Giết!”
Đúng lúc này, Tần Y chợt quát lên rồi lại lao đi như bóng ma.
Khi thấy Tần Y lao về phía Mã Siêu, Dương Thanh lập tức biến sắc, hô lên kinh hãi: “Đừng!”
Tần Y đang định giết Mã Siêu!
Anh không hề nghi ngờ gì về việc Tần Y có thực lực để làm việc đó.
Nhưng Tần Y đã hoàn toàn biến thành người khác, sao có thể nghe lời anh nói đây?
Gần như trong chớp mắt, Tần Y đã xông tới trước mặt Mã Siêu, cô ta đánh mạnh về phía Mã Siêu.
“Ầm!”
Đòn tấn công của Tần Y giáng trúng ngực Mã Siêu, Mã Siêu lập tức rơi xuống sau núi như diều đứt dây.
Dương Thanh trơ mắt nhìn Mã Siêu bị Tần Y đánh bay, nét mặt lập tức cứng đờ.
“Không được!”
Mắt anh đỏ ngầu, anh hét lớn, khí thế cũng tăng vọt, anh bỗng giậm mạnh chân, chạy như điên tới chỗ Mã Siêu ngã xuống.
Nếu Mã Siêu chết dưới tay Tần Y thật, anh không biết phải làm thế nào.
Một người là anh em tốt vào sinh ra tử của anh, còn người kia là Tần Y được anh coi như em gái, cho dù là ai bị thương thì anh cũng khó mà chấp nhận.
Thấy Mã Siêu rơi xuống sau núi, Lệ Trần ở dưới chân núi lập tức biến sắc, xông tới đỡ Mã Siêu.
“Không ổn! Tần Y sẽ giết Lệ Trần mất!”
Thấy Lệ Trần lao tới chỗ Mã Siêu, Bùi Thiên Âm lập tức biến sắc, cũng đuổi theo Lệ Trần.
Chỉ sau thoáng chốc, Lệ Trần đã đỡ được Mã Siêu đang lăn từ đỉnh núi xuống.
Lúc này toàn thân Mã Siêu đầm đìa máu tươi, còn nóng hừng hực, như có lửa cháy trong người.
Lệ Trần chắn trước mặt Mã Siêu, nhìn chằm chằm vào Tần Y đang xông về phía mình, cắn răng: “Dù có chết, tôi cũng không để cô giết đệ tử của tôi đâu!”
“Hừ!”
Tần Y hừ lạnh, lạnh lùng nói: “Không biết tự lượng sức mình!”
Sau khi dứt lời, cô ta đã lao đến, tung chưởng về phía Lệ Trần.
“Xin Tuyết Nữ nương tay!”