Chương 3904
“Keng!”
Khi kiếm linh khí sắp chém tới, Lệ Trần bỗng đưa tay phải lên, gập ngón trỏ lại, ngón cái ôm lấy ngón trỏ, lão búng một phát, ngón trỏ của lão lập tức va vào kiếm linh khí, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, kiếm linh khí lập tức rời tay Cao Hùng rồi bay ra xa.
“Keng!”
Kiếm linh khí bay xa mười mấy mét, thân kiếm cắm sâu xuống đất, chỉ còn lại chuôi kiếm.
“Chuyện này…”
Các cao thủ đều tròn mắt há hốc mồm, Lệ Trần đã mạnh đến mức đấy rồi ư?
Dù gì Cao Hùng cũng là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, ông ta vừa tấn công Lệ Trần bằng kiếm linh khí, nhưng chẳng những không thể chạm đến Lệ Trần mà còn bị Lệ Trần búng bay kiếm đi.
Cao Hùng cũng tròn mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin: “Sao có thể chứ?”
Lệ Trần cười lạnh: “Đột phá Thiên Cảnh bằng đan dược, sao có thể coi là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ? Cao thủ Thiên Cảnh thực thụ cần trải qua sự gột rửa của thiên kiếp, cải tạo gân cốt thì mới được xem như cao thủ Thiên Cảnh”.
“Tuy cậu là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng nền tảng võ thuật rất yếu, cho dù cho cậu mười năm nữa, cậu vẫn chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thôi”.
“Nếu tôi đoán không sai, cơ thể cậu vẫn chưa trải qua sự gột rửa của thiên kiếp, thiên kiếp như thế cũng được coi là thiên kiếp à?”
“Đừng nói là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ, có lẽ ngay cả một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ có nền tảng vững chắc cũng có thể giết cậu!”
Lời Lệ Trần nói như thanh đao sắc, cắm mạnh vào tim Cao Hùng.
Không để Cao Hùng nghĩ thêm, Lệ Trần lạnh lùng nói: “Nể tình cậu đã từng nỗ lực vì Ma Tông, tôi cho phép cậu trăng trối, sau đó, tôi sẽ đích thân tiễn cậu lên đường!”
Sự mạnh mẽ của Lệ Trần khiến Cao Hùng hoàn toàn tuyệt vọng.
Ông ta biết Lệ Trần rất mạnh, nhưng ông ta cũng tự tin vào thực lực của mình.
Ông ta cứ tưởng sau khi đột phá Thiên Cảnh, ông ta có thể phân cao thấp với Lệ Trần, nào ngờ chênh lệch giữa ông ta và Lệ Trần vẫn lớn như thế.
Không cam lòng!
Cao Hùng vô cùng không cam lòng, ông ta siết chặt nắm tay, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Lệ Trần, tôi không phục! Đúng là bây giờ tôi không phải đối thủ của ông, nhưng điều này có thể chứng minh gì chứ?”
“Nếu cho tôi mười năm nữa, không! Chỉ cần một năm nữa, chắc chắn tôi sẽ vượt xa ông!”
Lệ Trần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Cao Hùng, trong mắt không hề có tình cảm.
Cao Hùng vốn là một trong bốn Ma Tướng dưới trướng lão, nếu Cao Hùng hết mực trung thành với Ma Tông thì chuyện đã không tới nước này.
Lệ Trần im lặng một lúc lâu, chợt nói: “Cao Hùng, cậu có biết tại sao tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc truyền chức Ma Tử cho cậu không?”
Cao Hùng thoáng sửng sốt, lập tức tức giận nói: “Vì ông vẫn luôn coi thường tôi, ông nghĩ tôi không có tư cách! Nếu tôi không tự mạnh mẽ, ông cũng sẽ không để tôi trở thành một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông”.
Lệ Trần có vẻ thất vọng.
Hồng Ma không nhịn được mà tức giận nói: “Cao Hùng, ông đừng nói nhảm nữa! Sao tông chủ lại không coi trọng ông? Trong mắt ông ấy, chúng ta đều như nhau, chỉ có ông phản bội Ma Tông thôi”.