Chương 3827
“Cậu nhóc, bước đến trước ma kiếm màu đen đang cắm trên người tôi đi!”
Giọng Ma Thần viễn cổ bỗng vang lên.
Dương Thanh làm theo, bước đến trước ba bộ xương, trên ba bộ xương đều có một món linh khí, khí thế từ linh khí rất mạnh.
Trên một bộ xương có một thanh kiếm đen nhánh, trường kiếm tỏa ra ma khí vô cùng đáng sợ.
Rõ ràng đây chính là ma kiếm trong truyền thuyết.
Trên bộ xương thứ hai có một cây kích đang lóe lên ánh sáng bạc.
Còn trên bộ xương thứ ba thì có một mũi tên.
“Tiền bối, tiếp theo thì sao ạ?”
Dương Thanh bước đến trước bộ xương có ma kiếm, hỏi.
“Đây chính là xương Ma Thần của tôi, cậu rút ma kiếm trên xương ra trước, sau đó xương và ma kiếm sẽ biến mất, ở nơi mà xương của tôi biến mất sẽ ngưng tụ được một giọt máu Ma Thần, cậu hấp thu giọt máu này, nó sẽ cải tạo xương cốt Ma Thần trong cơ thể cậu”.
Ma Thần viễn cổ chậm rãi nói: “Nhưng cậu phải chuẩn bị tâm lý, khi hấp thu máu Ma Thần rồi cải tạo xương cốt Ma Thần, cậu sẽ phải chịu nỗi đau khi rút gân lóc xương, cả quá trình vô cùng đau đớn”.
Nghe thấy đối phương nói thế, khóe miệng Dương Thanh hơi co giật.
Nhưng khi nghĩ đến việc xương cốt của mình đã hỏng hẳn, chỉ cần chịu đau một lúc rồi sẽ đạt được xương cốt của Ma Thần viễn cổ, anh lại thấy rất mong chờ.
Dương Thanh hỏi: “Tiền bối, tôi chuẩn bị xong rồi, giờ tôi rút ma kiếm nhé?”
Ma Thần viễn cổ nói: “Làm đi!”
Lúc này Dương Thanh mới bước đến trước xương của Ma Thần viễn cổ, cúi lạy thật thấp rồi nhìn ma kiếm, hít sâu, vào lúc này, trong đầu anh xuất hiện vô số cảnh tượng.
Nét mặt anh dần trở nên dữ tợn.
“Tôi thà chết chứ không làm kẻ vô dụng!”
Anh hét lớn rồi nắm lấy ma kiếm, rút mạnh ma kiếm khỏi xương.
“Ầm!”
Đúng lúc ma kiếm bị rút ra, sức mạnh cuồng bạo cũng lan khắp bốn phía.
Dưới sức mạnh này, xương của Ma Thần viễn cổ lập tức hóa thành bột.
Còn xương của Thần Nữ và Nhân Vương thì không bị ảnh hưởng.
Đúng lúc này, ma kiếm trong tay Dương Thanh cũng hóa thành bột.
Ở vị trí cũ của xương Ma Thần viễn cổ, một giọt máu đỏ tươi bỗng bay lên.
Tuy đây chỉ là một giọt máu nhưng lại tỏa ra khí thế vô cùng đáng sợ, Dương Thanh có cảm giác, nếu giọt máu này muốn giết anh thì dễ như trở bàn tay.
Giọng nói dồn dập của Ma Thần viễn cổ vang lên: “Mau kích hoạt huyết mạch cuồng hóa của cậu rồi hấp thu nó! Mau lên! Bằng không tinh huyết sẽ chạy đấy!”
Nghe thấy thế, Dương Thanh không hề do dự, lập tức kích hoạt huyết mạch cuồng hóa.
Mắt Dương Thanh đỏ ngầu, quanh người tản ra khí thế mạnh mẽ, anh nuốt luôn tinh huyết của Ma Thần viễn cổ.
“Ầm!”