Chiến Thần Ở Rể

Chương 3801




Chương 3801

Bàn tay của Dương Thanh chụp vào đầu Mã Siêu.

Bây giờ, thực lực của anh đã sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, nếu đòn đánh này giáng xuống, đầu Mã Siêu sẽ nổ tung như dưa hấu ngay.

Người của Ma Tông đều vô cùng tức giận, siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.

“Đừng!”

Đòn tấn công của Lệ Trần đã đến, nhưng vẫn chậm hơn Dương Thanh một bước, trên mặt lão tràn ngập vẻ tuyệt vọng, đau khổ hét lên.

Tay Dương Thanh bỗng khựng lại trên đỉnh đầu Mã Siêu, chỉ cách đầu Mã Siêu một centimet cuối cùng.

Mã Siêu có thể cảm nhận được một luồng khí kình mạnh mẽ đang ập đến đầu mình.

“Phập!”

Cùng lúc đó, Võ Thần Thương lập tức đâm qua người Dương Thanh.

“Ầm!”

Ngay sau đó, cú đấm đầy tức giận của Lệ Trần cũng giáng vào ngực Dương Thanh.

Dương Thanh hộc máu, nặng nề quỳ một gối xuống đất, mặt tái nhợt.

Cảnh tượng này nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Không ai hiểu đã xảy ra chuyện gì, tại sao Dương Thanh vô cùng mạnh mẽ lại ngừng tay khi sắp giết chết Mã Siêu?

Lệ Trần và Đỗ Bá cũng sững sờ.

Mã Siêu mở to mắt nhìn Dương Thanh vừa bị Lệ Trần đấm trúng, bị Võ Thần Thương của Đỗ Bá đâm xuyên qua người.

“Kiếp… kiếp này, được làm anh em với cậu… cũng là… vinh hạnh… của Dương Thanh tôi! Kiếp sau, kiếp… sau nữa, chúng ta… chúng ta vẫn là anh em!”

Lượng lớn máu tươi chảy ra từ miệng Dương Thanh, nhưng anh vẫn mỉm cười, chật vật nói câu này.

“Anh Thanh!”

Nước mắt Mã Siêu lập tức rơi như mưa, anh ta hét lớn rồi nhào về phía Dương Thanh, anh ta biết lúc này, bản thân Dương Thanh – anh em tốt của anh ta đang kiểm soát cơ thể của Dương Thanh.

Cơ thể của Dương Thanh bị Võ Thần Thương xuyên thủng, còn trúng một đòn toàn lực của Lệ Trần, vết thương vô cùng nghiêm trọng.

Nhưng đây không phải nguyên nhân chính tạo thành vết thương nặng trên người anh, chủ yếu là do cơ thể vừa vượt qua thiên kiếp ngày hôm nay của anh lại bị linh hồn Ma Thần chiếm mất, còn phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, sức mạnh này vượt xa sức chịu đựng của cơ thể anh, tạo thành vết thương cực lớn.

“Anh Thanh, anh đừng làm em sợ, xin anh đừng làm em sợ, em còn đan dược chữa thương đây, anh mau uống, mau uống đi!”

Mã Siêu xông tới bên Dương Thanh, nhìn vết thương thấy cả xương trên người anh, nước mắt rơi không kiểm soát, anh ta cuống quýt lấy hết đan dược chữa thương mà Dương Thanh đã đưa cho anh ta khi họ vừa tới Ma Sơn ra.

Nhưng lúc này Dương Thanh chỉ hộc máu, không uống nổi bất cứ đan dược nào.

Lệ Trần và Đỗ Bá đứng cạnh Dương Thanh, áy náy nhìn dáng vẻ thê thảm này của anh, nếu họ không tấn công, có lẽ Dương Thanh cũng không bị thương nghiêm trọng như thế.

Nhưng họ hiểu rõ, đúng lúc Ma Thần định dùng cơ thể Dương Thanh để giết Mã Siêu, linh hồn Dương Thanh đã chiếm thế chủ đạo, để mặc cho đòn tấn công của Lệ Trần và Đỗ Bá giáng lên người mình.