Chương 3797
Người mạnh như thế lại bị năng lượng khổng lồ phát ra khi linh khí của Dương Thanh và Tư Không va chạm tiêu diệt, đúng là đáng sợ!
Tất cả cao thủ của Thủ Hộ Minh đều sợ hãi.
Nếu hồi nãy Tư Không nhắc chậm một giây, có lẽ đa số họ đều đã chết trong vòng xoáy năng lượng rồi.
“Đoàng đoàng!”
Sấm sét bỗng rền vang trên bầu trời, mây đen ùn ùn kéo đến, ánh chớp chói mắt liên tục lóe lên nơi chân trời, như muốn xé toang cả vùng trời này.
“Có chuyện gì thế?”
Có người khiếp sợ nhìn lên trời.
Trên vùng trời của Ma Tông bỗng xuất hiện một khe nứt, một vầng sáng năm màu đổ xuống như thác nước.
“Kết giới hỏng rồi!”
Nét mặt Tư Không vô cùng nghiêm nghị, lão ta nhìn chằm chằm vào khe nứt trên vùng trời của Ma Tông.
Nghe thấy Tư Không nói thế, mọi người đều kinh hãi.
Đương nhiên những cao thủ cấp bậc cỡ họ sẽ biết rõ, giới Cổ Võ và thế tục vốn là một, chỉ là năm đó có một nhóm cao thủ hàng đầu xuất hiện, tốc độ tu luyện của họ bỗng giảm hẳn.
Để tu luyện nhanh hơn, nhóm cao thủ hàng đầu đó đã bố trí trận pháp, tạo thành giới Cổ Võ như bây giờ, đồng thời phong ấn hầu hết linh khí trong trận pháp, cũng chính là giới Cổ Võ.
Nhưng hôm nay, vì trận chiến giữa Dương Thanh và Tư Không ở thế tục, trên bầu trời của Ma Tông đã xuất hiện vết nứt của kết giới, lượng lớn linh khí từ giới Cổ Võ đang liên tục tràn vào thế tục qua kết giới này.
Trong mấy chục giây ngắn ngủi, linh khí của Ma Tông đã tăng vọt, quan trọng là linh khí vẫn đang tăng tiếp.
“Rầm rầm rầm!”
Có mấy cao thủ của Ma Tông bỗng đột phá.
Giữa linh khí nồng đậm như thế, những cao thủ đã đến ranh giới đột phá liên tục đột phá.
Lúc này, mọi người đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt.
“Ha ha, trời cũng giúp tôi rồi!”
Dương Thanh bỗng phá lên cười.
Anh bỗng dang tay ra, lẩm bẩm gì đó, không ai biết anh đang nói gì, nhưng cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ nhanh chóng xảy ra.
Linh khí đang tràn ra từ khe nứt của kết giới trên vùng trời Ma Tông bỗng điên cuồng hội tụ về phía Dương Thanh.
Sau thoáng chốc, linh khí nồng đậm đã tạo thành một vòng xoáy linh khí trên đầu Dương Thanh, trút về phía anh.
Những vết thương chằng chịt trên người Dương Thanh nhanh chóng lành lại với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Tư Không bỗng hô lên kinh hãi: “Ông ta đang dùng linh khí từ giới Cổ Võ để khôi phục cơ thể! Mau ra tay, bằng không hậu quả sẽ rất khó lường!”
Lão ta nói rồi xách trường kiếm xông về phía Dương Thanh.