Chương 3745
Thấy Bùi Thiên Âm ngó lơ mình, Hồng Ma càng thêm giận dữ, ông ta quát lớn, xông tới chỗ Bùi Thiên Âm.
“Tinh…”
Ông ta còn chưa đến gần Bùi Thiên Âm thì tiếng nhạc đáng sợ đã ập về phía Hồng Ma.
“Phụt!”
Hồng Ma còn chưa đến gần thì đã bị tiếng đàn tấn công, như bị thương nặng, lập tức bay ra xa.
“Mạnh quá!”
Cảnh tượng này khiến mọi người sững sờ.
Người của Ma Sơn đều biết rõ, Bùi Thiên Âm là một trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, thực lực sẽ vô cùng mạnh mẽ, nhưng không ngờ Bùi Thiên Âm lại mạnh đến mức này, chỉ riêng tiếng đàn đã đánh bay Hồng Ma có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Phải biết rằng, cho dù thực lực của Bùi Thiên Âm mạnh hơn nữa thì cũng chưa đột phá Thiên Cảnh, hay nói cách khác, cảnh giới của bà ta ngang với Hồng Ma, đều là bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Trong cùng cảnh giới, chỉ dùng tiếng đàn đã đánh bay Hồng Ma, có thể tưởng tượng được Bùi Thiên Âm mạnh đến mức nào.
Sau khi đẩy lùi Hồng Ma bằng tiếng đàn, Bùi Thiên Âm không hề quan tâm đến Hồng Ma, như thể trong mắt bà ta, Hồng Ma chỉ là sâu kiến có thể bị bà ta nghiền ép một cách dễ dàng.
Nhưng sự thật đúng là như thế!
Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều có vẻ nghiêm nghị, hai người đều là một trong năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn giống Bùi Thiên Âm, nhất là Ứng Thiên Hành, trước đó lão ta mới đánh với Hồng Ma, tuy Hồng Ma thua, nhưng chênh lệch giữa lão ta và Hồng Ma cũng không quá lớn, chỉ cần cho Hồng Ma thêm một khoảng thời gian nữa, chắc chắn thực lực của Hồng Ma cũng sẽ đứng vào nhóm hàng đầu Ma Sơn.
Nhưng dưới tay Bùi Thiên Âm, người mạnh như Hồng Ma lại bị tiếng đàn đánh bại.
Bởi vậy có thể thấy Bùi Thiên Âm còn mạnh hơn cả Ứng Thiên Hành.
Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân nhìn nhau, trong mắt hai người đều có vẻ kinh hãi.
Họ biết rõ, có lẽ thực lực của Bùi Thiên Âm chỉ cách Thiên Cảnh một bước cuối cùng, chỉ cần Bùi Thiên Âm muốn, bà ta có thể bước vào Thiên Cảnh bất cứ lúc nào.
Đỗ Bá cầm Võ Thần Thương, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Bùi Thiên Âm: “Tông chủ Bùi, bà quá đáng rồi!”
Sau khi lão ta dứt lời, Võ Thần Thương bỗng rời khỏi tay lão ta.
“Ầm!”
Ngay sau đó, Võ Thần Thương lập tức cắm trên Tàng Thư Các, như Định Hải Thần Châm, vô số sấm sét giáng lên Võ Thần Thương rồi mới tràn vào Tàng Thư Các.
Đương nhiên, cũng có một phần thiên kiếp bị Võ Thần Thương ngăn cản.
Tiếng đàn của Bùi Thiên Âm đã tăng thêm uy lực của thiên kiếp, còn Võ Thần Thương lại làm giảm uy lực của thiên kiếp, do đó thiên kiếp lại như bình thường.
Dương Thanh dưới Tàng Thư Các bỗng cảm nhận được áp lực giảm hẳn.
Nhưng thiên kiếp vẫn rất mạnh, vẫn là lằn ranh khó vượt qua với anh.
Trong mắt Bùi Thiên Âm tràn ngập sát khí mãnh liệt, bà ta căm tức nhìn Đỗ Bá: “Ông dám ngăn cản tôi, đã nghĩ tới hậu quả chưa hả?”