Chương 3744
Tuy Ma Tông vẫn còn mấy cao thủ hàng đầu, có thể miễn cưỡng đối phó được một người, nhưng họ không đối phó nổi hai cao thủ đỉnh cao.
Đỗ Bá lo lắng nhìn về phía Tàng Thư Các, lập tức quay sang Bùi Thiên Âm: “Cung chủ Bùi, dù sao bà cũng là cao thủ một phương, sao lại ra tay lúc này thế?”
“Tinh…”
Tiếng đàn vẫn vang lên, Bùi Thiên Âm căm tức nhìn về phía Tàng Thư Các, quát Đỗ Bá: “Im miệng! Ông không biết ân oán giữa tôi và Lệ Trần thì đừng nói nhảm nữa, bằng không, tôi sẽ tiêu diệt cả Võ Tông!”
Đỗ Bá nhíu chặt mày.
Bùi Thiên Âm được gọi là ma nữ, cũng không phải vì bà ta có quan hệ với Ma Tông, mà bà ta vui buồn thất thường, thủ đoạn tàn nhẫn, lại vô cùng căm hận đàn ông.
Trong Thánh Cung, người nắm quyền toàn là phụ nữ.
Cùng lúc đó, đúng lúc tiếng đàn vang lên, nét mặt của Dương Thanh đang ở mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các lập tức méo mó vì đau đớn.
Việc vượt thiên kiếp bằng cơ thể đã khiến anh có cảm giác sống không bằng chết, bây giờ lại thêm sự tấn công từ tiếng đàn, khiến anh càng khó chịu đựng hơn.
“A…”
Mã Siêu hét lên đau đớn, thất khiếu lập tức chảy máu.
Lệ Trần vội ra tay, chạm lên người Mã Siêu mấy lần, Mã Siêu mới thấy đỡ.
“Sư phụ, có chuyện gì vậy?”
Mã Siêu nhìn về phía Lệ Trần, hỏi với vẻ yếu ớt.
Sắc mặt Lệ Trần vô cùng nghiêm nghị, lão nói với vẻ phức tạp: “Bà ta tới rồi!”
Lão nói rồi lại nhìn về phía Dương Thanh đang chịu cơn đau từ thiên kiếp, trầm giọng nói: “Nếu không gắng gượng được thì từ bỏ, tôi sẽ ngăn thiên kiếp giúp cậu, bảo đảm cậu không chết!”
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, nét mặt anh trông hết sức đau đớn.
Ngoài Tàng Thư Các, Bùi Thiên Âm vẫn đang không ngừng đánh đàn, các nốt nhạc như hóa thành lưỡi dao, tấn công Tàng Thư Các.
Các cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong còn không tới gần nổi, thất khiếu của những người đứng quá gần đều chảy máu, vô cùng thê thảm.
Các cao thủ Ma Tông đều giận không để đâu cho hết, nhưng không ai có thể thực sự ngăn cản Bùi Thiên Âm.
“Ngừng tay!”
Hồng Ma bỗng căm tức nhìn về phía Bùi Thiên Âm, quát lớn.
Nhưng Bùi Thiên Âm không hề quan tâm đ ến Hồng Ma, tiếp tục đánh đàn, tiết tấu cũng ngày càng nhanh, các nốt nhạc đều hóa thành đòn tấn công vô hình, giáng mạnh về phía Tàng Thư Các.
Thiên kiếp trên bầu trời Tàng Thư Các càng thêm điên cuồng, không ngừng giáng xuống.
“Ầm ầm ầm!”
Sấm sét điên cuồng thét gào.
Cả Ma Tông bị uy lực đáng sợ bao trùm.