Chương 3687
Nhưng bây giờ, họ chợt phát hiện, cho dù thiếu Lệ Trần, Ma Tông vẫn rất mạnh, hình như còn mạnh hơn họ nghĩ nhiều.
Nếu cao thủ ma đạo chưa đầy 30 tuổi kia đến từ Trung Giới của giới Cổ Võ thật, Thần Hành Tông sẽ gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.
Bởi vì họ còn không dám nảy ý giết người của Trung Giới giới Cổ Võ, đừng nói là Trung Giới, cho dù là cao thủ của Hạ Giới, họ cũng không dám có ý đồ với đối phương.
Nếu họ nhắm đến người kia, thế lực phía sau cao thủ ma đạo trẻ đó sẽ bỏ qua cho Thần Hành Tông à?
Chỉ cần cử mấy cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh là đã có thể san bằng cả Ma Sơn, về phần Thần Hành Tông, thế lực đó có thể dễ dàng tiêu diệt họ.
Đây chính là chỗ đáng sợ của thế lực hàng đầu giới Cổ Võ.
Một lúc lâu sau, một cao thủ hàng đầu của Thần Hành Tông cắn răng: “Tông chủ, nếu đối phương đến từ Trung Giới của giới Cổ Võ thật thì chúng ta nên làm gì? Với ân oán giữa chúng ta và Ma Tông, chắc chắn đối phương sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chẳng lẽ khi đó chúng ta chỉ có thể chịu đòn? Chứ không thể đánh trả à?”
Ứng Thiên Hành nhìn về phía đối phương với vẻ mặt phức tạp, trầm giọng nói: “Đó chỉ là suy đoán xấu nhất, mọi thứ bây giờ mới là phân tích của chúng ta mà thôi, còn sự thật là gì thì không ai biết”.
“Bảy ngày sau là hội ma đạo mười năm một lần của Ma Tông, khi đó Tàng Thư Các của Ma Tông sẽ mở ra, Ma Tông sẽ tổ chức một cuộc đấu võ”.
“Nếu Lệ Trần bước vào Thiên Cảnh thật, chắc chắn ông ta sẽ rời đi sau khi hội ma đạo kết thúc, nếu chúng ta muốn giải quyết Ma Tông, bây giờ chỉ có một cách”.
Có người vội hỏi: “Cách gì vậy?”
Ứng Thiên Hành hơi híp mắt, lạnh lùng nói: “Trước khi hội ma đạo bắt đầu, tung tin Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh”.
“Thủ Hộ Minh vẫn đang giám sát thế tục, nếu họ biết Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh nhưng vẫn ở thế tục, chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ rất tức giận”.
“Theo quy định của Thủ Hộ Minh, họ sẽ không dễ dàng tha cho Lệ Trần, nếu cao thủ ma đạo trẻ kia đến từ Trung Giới của giới Cổ Võ thật, chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ không dám đắc tội cậu ta, đương nhiên sẽ không làm khó Lệ Trần”.
Nói đến đây, lão ta nhếch môi rồi nói tiếp: “Như thế thì chúng ta có thể biết được cao thủ ma đạo trẻ đó có lai lịch khó lường thật không, nếu ngay cả Thủ Hộ Minh cũng không nể mặt cậu ta, vậy chắc chắn cậu ta chẳng có bối cảnh gì ở Trung Giới của giới Cổ Võ, cũng không thể uy hiếp đến Thần Hành Tông”.
“Không những thế, Ma Tông còn mất một cao thủ hàng đầu như Lệ Trần, nếu Ma Tông không có ai chèo chống, ngày Ma Tông xuống dốc cũng không xa, sau này càng không đáng lo ngại”.
“Về phần Hồng Ma, Cao Hùng, Nhiếp Thu, trước khi bước vào Thiên Cảnh, tôi sẽ giết họ!”
Nghe Ứng Thiên Hành nói xong, vẻ sợ hãi trên mặt các cao thủ Thần Hành Tông dần biến mất.
Trong lúc các cao thủ Thần Hành Tông đang kích động, một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bỗng nghiêm nghị nói: “Tông chủ, ông mới nói đến tình huống cao thủ ma đạo trẻ kia không có bối cảnh ở Trung Giới của giới Cổ Võ thôi, nhỡ cậu ta có bối cảnh ở Trung Giới của giới Cổ Võ thì sao nào? Khi đấy, chúng ta nên đối phó với sự trỗi dậy của Ma Tông kiểu gì đây?”
Câu nói này như một chậu nước lạnh, dập tắt nhiệt huyết vừa dâng trào của các cao thủ Thần Hành Tông.
Ứng Thiên Hành hơi híp mắt, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, lão ta im lặng một lúc lâu rồi mới lạnh lùng nói: “Nếu thanh niên kia có bối cảnh ở Trung Giới của giới Cổ Võ thật, một khi chúng ta tính kế Ma Tông, chắc chắn đối phương sẽ không bỏ qua cho chúng ta”.