Chương 3586
Sau khi uống đan dược mà Đỗ Bá đưa cho, Dương Thanh cảm nhận được vết thương của mình đã khá hơn, hay nói đúng hơn, uống đan dược xong, vết thương của anh lập tức ổn định.
Cho dù bây giờ anh không thể phát huy 100% thực lực thì cũng phát huy được 80%.
Ít nhất, khi đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu dốc toàn lực thì anh tự tin mình sẽ đánh bại đối phương.
Đỗ Minh Viễn định giữ thực lực ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, đúng là muốn bị ngược đãi.
“Đừng nói nhảm nữa, bắt đầu đi!”
Đỗ Minh Viễn tức giận quát, “rầm” một tiếng, ông ta hơi nhích chân, xông tới chỗ Dương Thanh.
Dương Thanh có thể cảm nhận được, đúng là Đỗ Minh Viễn chỉ giữ thực lực ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
Anh đứng im, không coi đòn tấn công của đối phương ra gì hết.
Đỗ Minh Viễn thấy thế, càng tức giận hơn: “Cậu muốn chết à!”
Sau khi dứt lời, ông ta tung một đòn toàn lực ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, đấm mạnh về phía Dương Thanh.
Trong khoảnh khắc đó, Dương Thanh bỗng vươn tay phải ra, tung chưởng về phía trước.
“Rầm!”
Ngay sau đó, tiếng va chạm nặng nề vang lên, nắm đấm của Đỗ Minh Viễn đập mạnh vào tay phải Dương Thanh.
Năng lượng khủng khiếp lan ra bốn phía.
Đỗ Bá khoát tay, một luồng khí thế vô cùng ôn hòa lan khắp xung quanh, khí thế bùng nổ sau khi tay Dương Thanh và Đỗ Minh Viễn va vào nhau lập tức tan thành mây khói, nhờ thế nên đồ trong phòng mới không bị hư hại gì.
Đỗ Minh Viễn mở to mắt, nhìn Dương Thanh với vẻ không dám tin, ông ta biết Dương Thanh có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nên mới giữ cảnh giới của mình ở mức đó.
Nhưng ông ta không bao giờ ngờ, một đòn toàn lực của mình lại bị Dương Thanh hời hợt đỡ lấy, thậm chí anh vẫn đứng im, không lùi lại chút nào.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
Phải biết rằng tuy ông ta đã giữ cảnh giới ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng sau cùng ông ta vẫn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật, tuy có thể áp chế cảnh giới nhưng không thể đè nén khí thế.
Cao thủ cảnh giới cao có thể áp chế cao thủ cảnh giới thấp, theo lẽ thường, Dương Thanh không thể đứng im khi đỡ một đòn toàn lực của ông ta.
Nhưng Dương Thanh đã làm được.
Dương Thanh bình tĩnh nói: “Nếu muốn đánh bại tôi bằng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thì còn thiếu nhiều lắm”.
Sau khi anh dứt lời, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ tay phải anh.
Đỗ Minh Viễn còn chưa hoàn hồn thì đã cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ bùng nổ từ tay phải Dương Thanh, sức mạnh này đi từ nắm đấm đến cánh tay ông ta, thậm chí lan khắp người.
“Ầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Đỗ Minh Viễn bị luồng sức mạnh này đẩy lùi bảy, tám bước rồi mới ngừng lại.
Lúc này, vẻ khinh thường trong mắt Đỗ Minh Viễn đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn sự kinh hãi rõ rệt.
Từ đầu đến cuối, Dương Thanh chỉ đứng im mà vẫn đẩy lùi được Đỗ Minh Viễn chủ động tấn công mình, đúng là chuyện khó tin.
Đỗ Bá cũng rất kinh ngạc, lão ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng cũng biết con mình mạnh đến đâu, nhưng Đỗ Minh Viễn vẫn thua Dương Thanh.
Dương Thanh thản nhiên hỏi: “Có muốn tiếp tục nữa không?”
Đỗ Minh Viễn cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nói: “Có thể khiến tôi chịu thiệt như thế, không thể không thừa nhận, tôi đã xem thường cậu, nếu tôi cùng cảnh giới với cậu, chắc chắn tôi không phải đối thủ của cậu đâu”.
Dương Thanh hơi bất ngờ, anh không nghĩ người trung niên kiêu ngạo trước mặt lại có thể nói những lời như thế.
“Tiếp đến, tôi sẽ giữ thực lực ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ để đánh với cậu”.
Sau khi Đỗ Minh Viễn dứt lời, khí thế của ông ta lại tăng vọt, lập tức đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Đỗ Bá cũng không ngăn cản, vẫn bình tĩnh ngồi trên ghế mây, có vẻ cũng muốn xem xem rốt cuộc sức chiến đấu của Dương Thanh mạnh đến mức nào.