Chương 3526
“Chỉ cần ông giúp tôi giữ chân Ninh Thiên Hòa, giờ tôi sẽ giết đám người này ngay, sau đó giết Ninh Thiên Hòa với ông!”
Nghe thấy Trần Dục nói thế, Vạn Tề đang định từ bỏ lập tức động lòng.
Ông ta đang lo sau khi mình giết Ninh Thiên Hòa, đám người Trần Dục sẽ nhân cơ hội này để ra tay với ông ta, nhưng nếu Trần Dục đồng ý giúp ông ta đối phó với Ninh Thiên Hòa, vậy hôm nay Ninh Thiên Hòa chết chắc!
Nghe thấy những lời nói trơ trẽn của Trần Dục, Ninh Thiên Hòa trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin, tức giận nói: “Trần Dục, đồ tiểu nhân vô liêm sỉ! Ông định giết tôi á?”
Trần Dục cười lạnh: “Ninh Thiên Hòa, đừng giả vờ trong sạch nữa, đến cảnh giới như chúng ta, có ai không muốn làm minh chủ? Chắc ông cũng thèm khát vị trí minh chủ lắm nhỉ?”
Ninh Thiên Hòa tức giận nói: “Vớ vẩn! Tôi biết thực lực của mình không đủ, cũng không tham chức minh chủ! Nhưng đám các người có còn tí đạo nghĩa giang hồ nào vì vị trí minh chủ không?”
“Nếu cậu Thanh không liều mạng đánh một trận, giết Kitano Takeshi, còn Võ Minh chắc? Bây giờ cậu Thanh hôn mê vì bị thương nặng, các người không nghĩ cách cứu người thì cũng thôi, còn dám nhòm ngó vị trí minh chủ à?”
Trần Dục hừ lạnh, không quan tâm tới Ninh Thiên Hòa, nhìn về phía trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng bên cạnh, híp mắt: “Hai vị, bây giờ các vị cũng tỏ thái độ đi! Nói thẳng luôn, các vị chọn Ninh Thiên Hòa? Hay trưởng lão Vạn thế?”
Trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng đều vô cùng tức giận, nhưng không dám thể hiện ra, bây giờ tình hình chưa rõ, họ cũng không dám đắc tội với Trần Dục.
Hai người nhìn nhau, trưởng lão Ngụy lên tiếng trước: “Trưởng lão Trần, ông đừng làm khó chúng tôi nữa, các người cứ việc tranh giành đi, chúng tôi được làm trưởng lão ở Võ Minh đã là thỏa mãn lắm rồi!”
Trưởng lão Hồng cũng vội gật đầu: “Đúng, đúng, bây giờ chúng tôi đã thỏa mãn lắm rồi!”
“Ha ha!”
Trần Dục cười lạnh: “Các vị biết cách làm người thật đấy, bây giờ giữ thái độ trung lập, sau cùng, cho dù ai thắng thì các vị cũng được lợi, đúng là thông minh!”
Giọng ông ta sặc mùi mỉa mai.
Trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng đều đỏ mặt, nhưng không dám bùng nổ, chỉ có thể nén giận.
“Trưởng lão Ngụy! Trưởng lão Hồng! Hai người cũng thấy Trần Dục hống hách thế nào rồi đấy, nếu để Vạn Tề trở thành minh chủ thật, có lẽ sau này trong Võ Minh không còn chỗ cho hai người nữa đâu”.
Ninh Thiên Hòa vội nhìn về phía hai người, nói tiếp: “Hai người đều biết phó hội trưởng Đỗ là ai, đừng giúp kẻ xấu làm việc ác!”
Chỉ cần trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng không giúp Vạn Tề, Vạn Tề cũng không dám tùy tiện ra tay.
Ninh Thiên Hòa lại nói: “Tôi biết bây giờ hai người rất khó xử, nhưng tôi không cần hai người giúp tôi đối phó Vạn Tề, chỉ cần bảo vệ bạn bè của cậu Thanh là đủ rồi, cứ giao Vạn Tề cho tôi! “
Ninh Thiên Hòa đã nói đến mức này, trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng vẫn không quyết định được.
Áp lực mà Vạn Tề gây cho họ quá lớn, Đỗ Trọng lại không ở đây, nếu Ninh Thiên Hòa chết dưới tay Vạn Tề, có lẽ họ cũng không thoát được.
Trừ khi Ninh Thiên Hòa có thể ngăn cản Vạn Tề thật.
Đương nhiên Mã Siêu đang im lặng cũng thấy đã xảy ra chuyện gì, anh ta cũng biết Ninh Thiên Hòa thực sự muốn giúp mình.
Đã vậy, anh ta cũng có thể giúp Ninh Thiên Hòa.