Chương 3517
“Cút!”
Trưởng lão Trần giận dữ quát, tiếng quát này mang theo khí thế đáng sợ, lao về phía Mã Siêu.
Mã Siêu chỉ thấy ngực mình như bị đánh mạnh, họng cũng ngòn ngọt.
Đây là sự đáng sợ của cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh ư?
Chỉ là tiếng quát giận dữ ẩn chứa khí thế thôi mà đã có sức mạnh khổng lồ như thế rồi.
Dù thế, anh em nhà họ Tống vẫn chắn trước mặt Mã Siêu, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần, chỉ cần Mã Siêu ra tay, họ cũng sẽ không do dự, cho dù không thắng nổi thì cũng phải đánh với trưởng lão Trần.
“Tiền bối Tống – Tả, hai người đi trước đi!”
Mã Siêu chợt nói.
Nghe thấy thế, anh em nhà họ Tống đều biến sắc: “Cậu Siêu, cậu định làm gì?”
Mắt Mã Siêu đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi: “Anh Thanh đang ở chỗ này, đã ba ngày rồi, tôi không biết tình trạng bây giờ của anh ấy ra sao, đã đến tận đây, sao tôi có thể từ bỏ chứ?”
Sau khi anh ta dứt lời, khí thế đáng sợ lan ra từ người anh ta.
Đây là sức mạnh của Thị Huyết Châu đang bùng nổ trong người anh ta.
Không riêng gì sức mạnh của Thị Huyết Châu, máu tổ của gia tộc Bách Lý trong người anh ta cũng bùng nổ vào lúc này.
Mã Siêu vốn chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, lúc này khí thế của anh ta bỗng tăng vọt.
“Hửm?”
Rốt cuộc trưởng lão Trần cũng có vẻ kinh hãi.
Ông ta là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nhưng lúc này, ông ta lại cảm nhận được sự nguy hiểm từ Mã Siêu, hơn nữa mức độ nguy hiểm còn rất cao.
“Sao có thể chứ?”
Trưởng lão Trần vô cùng khiếp sợ, ông ta cảm nhận rõ khí thế của Mã Siêu đang tăng vọt, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, khí thế của Mã Siêu đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ.
Nhưng cảnh giới của Mã Siêu chỉ có Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ thôi!
Tại sao trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của anh ta lại tăng vọt hai cảnh giới nhỏ như thế?
Nhưng khí thế của Mã Siêu vẫn đang tăng chứ chưa kết thúc, anh ta vẫn không ngừng mạnh lên.
Cao thủ Võ Minh có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong bị anh ta tóm cổ áo cũng hoảng sợ, hét lớn: “Xin cậu tha cho tôi, đừng giết tôi!”
Mã Siêu cũng không làm khó cao thủ Võ Minh này, khoát tay, ném đối phương ra xa.
Mục tiêu bây giờ của anh ta chỉ có một, đó là trưởng lão Trần.
Anh ta cố giữ tỉnh táo, nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần bằng đôi mắt đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi hỏi ông lần cuối, rốt cuộc ông có dẫn tôi đi gặp anh Thanh không?”
Trên mặt Tống Tả và Tống Hữu tràn ngập vẻ lo lắng.
Họ biết rõ lần trước, Mã Siêu đã hôn mê nửa năm ròng vì Thị Huyết Châu, nếu Dương Thanh không tìm được Dạ Hoa Châu ở Hoài Thành, có lẽ Mã Siêu vẫn chưa tỉnh lại.