Chương 3430
Phùng Tiểu Uyển lắc đầu: “Anh Thanh có thể chất đặc thù, thủ đoạn tăng thực lực của em không còn tác dụng gì với anh ấy nữa”.
Nghe thấy thế, tất cả mọi người đều có vẻ lo lắng.
Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Bây giờ, có lẽ chỉ có mấy gia tộc Cổ Võ lánh đời mới ngăn được cao thủ nước Dương, nhưng cao thủ hàng đầu của gia tộc Cổ Võ sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục”.
“Bây giờ tất cả người luyện võ thế tục ở Chiêu Châu đã hợp sức, thành lập Võ Minh, cùng đối phó với cao thủ nước Dương, nhưng người mạnh nhất của Võ Minh mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong”.
“Nếu tôi không ra tay, thế tục Chiêu Châu sẽ bị cao thủ nước Dương đánh chiếm thật mất, ngay cả mạch máu kinh tế của Chiêu Châu cũng sẽ nằm trong tay tài phiệt nước Dương, đối với Chiêu Châu, đây là tai họa lớn”.
“Tôi không thể khoanh tay đứng nhìn, dù có chết, tôi cũng phải tham gia trận chiến ngày mail”
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, mọi người đều có vẻ lo lăng, họ biết không thể thuyết phục Dương Thanh từ bỏ việc này.
Mã Siêu siết chặt năm tay, nghiến răng nghiến lợi: “Nếu anh Thanh đã muốn đánh, vậy tính cả em, ngày mai em sẽ đối mặt với anh!”
Anh em nhà họ Tống cũng nói: “Cậu Thanh, †uy anh em chúng tôi không mạnh, nhưng nếu hợp sức thì cũng phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Lục Cảnh, chúng tôi sẵn sàng đối mặt với cậu”.
Hoài Lam nói: “Tôi không định dội nước lạnh cho hai người, nhưng với thực lực của hai người, cho dù tham gia trận chiến thì cũng không giúp được gì cho anh Thanh, còn thành gánh nặng nữa”.
“Lần này, cao thủ đăng sau ba tài phiệt lớn nước Dương đều tới, theo tôi biết, trừ Yoshida Kakeru của tài phiệt Yoshida ra, còn có Aoki Yamato của tài phiệt Aoki có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ”.
“Bên cạnh đó, Shendai Kabuto của gia tộc Shendai cũng có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ nốt”.
“Trước mặt cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, trừ khi có sức chiến đấu vượt xa cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong như anh Thanh, băng không cũng chỉ là sâu bọ với họ thôi”.
Tuy lời Hoài Lam nói rất khó nghe, nhưng cô †a đang nói thật.
Dương Thanh cũng nói: “Rõ ràng tài phiệt nước Dương đã chuẩn bị cho lần này, có lẽ đã nhăm vào Chiêu Châu từ lâu, chắc chăn họ sẽ chuẩn bị rất đây đủ, cứ để tôi đối phó một mình”.
“Đêm nay, mọi người rời khỏi Yến Đô ngay trong đêm đi!”
Biết Dương Thanh muốn để họ rời đi, đám người Mã Siêu lập tức biến sắc.
Mã Siêu không hề do dự, nói ngay: “Anh Thanh, em muốn ở lại giúp anh!”
Hai anh em nhà họ Tống cũng nói: “Cậu Thanh, tuy thực lực của anh em chúng tôi có hạn, nhưng nếu ở lại thì cũng có thể làm mấy việc nhỏ giúp cậu, chúng tôi sẵn lòng ở lại!”
Phùng Tiểu Uyển cũng vội nói: “Anh Thanh, em cũng muốn ở lại, tuy em không biết võ công nhưng y thuật cũng tạm được, có thể giúp anh”.
Ngay cả Phùng Giai Di cũng nói: “Tôi ở lại!”
Thấy thế, Dương Thanh cảm thấy rất ấm áp, nhưng anh hiểu nếu để họ ở lại bên anh thì cũng không giúp được gì.
Nhất là bé Tĩnh An – con của Mã Siêu và Ngải Lâm còn chưa đầy một tuổi nữa.
Dương Thanh nhìn đám người, nghiêm nghị nói: “Tôi biết mọi người đều muốn giúp tôi, nhưng lân này, kẻ địch mà tôi phải đối mặt rất mạnh, là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến từ thế gia võ thuật nước Dương”, “Mọi người ở lại thì cũng không giúp được gì cho tôi, nếu mọi người muốn giúp tôi thật thì hãy tạm thời rời khỏi Yến Đô, sau khi tôi đối phó với cao thủ nước Dương xong, chúng ta sẽ gặp lại”.