Chương 3401
Nếu đối phương ăn nói tử tế, có lẽ anh sẽ không làm gì, nhưng từ khi anh bước vào phòng tiệc, Đinh Văn Trác cứ tỏ vẻ bề trên, nói chuyện cũng rất chối tai.
Ông lão mặc trang phục đời Đường ngồi cùng ông ta cũng lạnh lùng nhìn Dương Thanh, tuy lão ta không nói gì nhưng Dương Thanh đã cảm nhận được áp lực do đối phương phóng ra.
Những người khác cũng nhìn Dương Thanh, rất nhiều người đều có vẻ trêu ngươi, hơi chờ mong về chuyện sắp xảy ra.
Dương Thanh không quan tâm đ ến Đinh Văn Trác, ngồi ở ghế chính, rót cho mình một chén trà, nhấp một ngụm nhỏ rồi đặt xuống.
Anh không thèm để tâm đ ến ánh mắt của người ta.
Đinh Văn Trác thấy thế, càng tức giận hơn, bước thẳng đến chỗ Dương Thanh, vừa đi vừa giận dữ nói: “Tôi bảo cậu đứng dậy, cậu không “ nghe thấy à?”
Dương Thanh vấn ngồi yên tại vị trí của mình, chẳng thèm liếc nhìn Đinh Văn Trác lấy một cái, chỉ nhấc chén trà, chậm rãi nhấp một ngụm.
Trong phòng tiệc, cao thủ khắp nơi đều kinh ngạc ra mặt, dường như không ngờ Dương Thanh lại dám ngó lơ Đinh Văn Trác, Đinh Văn Trác chính là người thừa kế của nhà họ Đinh, một trong năm gia tộc lớn ở phía Bắc.
Nghe nói, trong năm gia tộc lớn ở phía Bắc, sau lưng mỗi gia tộc đều có một gia tộc Cổ Võ giúp đỡ.
Nhà họ Đinh là một trong năm gia tộc lớn ở phía Bắc, dĩ nhiên sau lưng cũng có gia tộc Cổ Võ nào đó hỗ trợ.
Có thể nói, địa vị của năm gia tộc lớn của phía Bắc ở Chiêu Châu ngày nay có thể ngang với hai Hoàng tộc cổ xưa lớn nhất.
Cao thủ đứng đầu năm gia tộc lớn này có thể không băng cao thủ đứng đầu của Hoàng tộc cổ xưa nhưng sau lưng năm gia tộc này còn có những gia tộc Cổ Võ, còn Hoàng tộc cổ xưa thì phải dựa vào chính mình.
Dương Thanh không biết điều này, nhưng dù biết, anh cũng chẳng để ý tới Đinh Văn Trác.
“Hỗn xược! Cậu ăn gan hùm mật gấu đấy à?
Dám ngó lơ tôi, cậu tưởng mình là Vương của Yến Đô thật ư?”
Đinh Văn Trác thấy thế liền giận dữ vô cùng, giơ tay đấm vào đầu Dương Thanh, thế võ hung ác tột cùng.
Cao thủ khắp nơi đang có mặt trong phòng tiệc thấy Đinh Văn Trác ra tay tấn công thì đều kinh ngạc hết sức.
Đinh Văn Trác dốc hết toàn lực tấn công, thế này là muốn lấy mạng Dương Thanh đây mài!
Bọn họ đều biết, cảnh giới võ thuật của Định Văn Trác đã bước vào Siêu Phàm Lục Cảnh sơ kỳ, còn thực lực của Dương Thanh thì mới tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh thôi.
Đương nhiên, hiểu biết của bọn họ về thực lực của Dương Thanh còn dừng lại ở một năm trước, khi Dương Thanh mới trở thành Vương của Yến Đô.
“Chết đi!”
Đỉnh Văn Trác hét lớn một tiếng, nắm đấm hùng hổ giáng xuống đầu Dương Thanh.
“Pặc!”
Đúng lúc nắm đấm của Đinh Văn Trác gần rơi xuống đầu Dương Thanh, Dương Thanh bỗng giơ tay, dùng hai ngón tay kẹp chặt cổ tay ông ta.
Cảnh tượng đó khiến tất cả mọi người ở đây đều khiếp sợ.
Đám đông ngây mặt nhìn cảnh tượng lạ lùng kia, Dương Thanh chỉ vươn hai ngón tay, vậy mà có thể giữ chặt cổ tay Đinh Văn Trác.