Chương 3355
Anh có thể hiểu thế này, bây giờ ba tài phiệt lớn nước Dương đã tiến vào thị trường Chiêu Châu, rất nhiều doanh nghiệp địa phương ở Chiêu Châu đã hợp tác với họ, một khi họ đột ngột rút khỏi Chiêu Châu, vô số doanh nghiệp địa phương ở Chiêu Châu sẽ phá sản, còn ba tài phiệt lớn thì sẽ chuyển số tiền kiếm được ở Chiêu Châu tới nước Dương”.
Sắc mặt Dương Thanh càng u ám hơn, anh lạnh lùng nói: “Chiêu Châu là nơi mà họ muốn đến thì đến, muốn đi thì đi à?”
Hoài Lam nói tiếp: “Tự dưng họ muốn khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu, chắc chăn là ý của thế gia võ thuật đứng sau họ rồi. Họ đang định hủy diệt nền kinh tế của Chiêu Châu, còn định thống trị giới võ thuật ở Chiêu Châu nữa!”
Ở Chiêu Châu có rất nhiều cao thủ, đương nhiên nước Dương cũng có, nếu đúng như Hoài Lam nói, chắc chăn lân này, thế gia võ thuật đẳng sau ba tài phiệt lớn sẽ cử cao thủ thực thụ đến đây.
“Chäc chắn đối phương sẽ cử cao thủ Siêu Phàm Cảnh tới!”
Hoài Lam nói: “Với sự hiểu biết của tôi về giới võ thuật ở nước Dương, thế gia võ thuật đằng sau ba tài phiệt lớn nước Dương có thực lực ngang với Hoàng tộc cổ xưa của Chiêu Châu, hay nói cách khác, có lẽ người mạnh nhất bên họ sẽ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong. Tài phiệt nước Dương đã dám trắng trợn khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu, chắc hẳn họ sẽ cử cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, thậm chí Siêu Phàm Cửu Cảnh đến”.
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm, với thực lực của anh bây giờ, cho dù là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thì anh cũng không sợ.
Dương Thanh cười khẩy: “Chỉ với thế gia võ thuật đằng sau ba tài phiệt lớn mà cũng đòi thống trị giới võ thuật ở Chiêu Châu ư? Họ đang mơ à!”
Đúng lúc này, Lạc Bân gọi tới.
Lạc Bân nói: “Chủ tịch, Shendai Yuichi vừa liên lạc với tôi, nói là muốn gặp riêng cậu, cậu đồng ý không ạ?”
Dương Thanh nhíu mày: “Người của gia tộc Shendai muốn gặp tôi á?”
Dương Thanh hơi bất ngờ khi biết Shendai Yuichi muốn gặp mình, ba tài phiệt lớn nước Dương vừa tung tin khiêu chiến cao thủ của Chiêu Châu xong, trong thời điểm nhạy cảm này, Shendai Yuichi lại muốn gặp Dương Thanh.
Dương Thanh thoáng im lặng rồi hỏi: “Thời gian và địa điểm thế nào?”
Lạc Bân nói: “Mười hai giờ trưa, ở sảnh Như Ý của lầu Hòa Duyệt”.
Dương Thanh nói: “Được!”
Sau khi cúp máy, Dương Thanh nhìn về phía Hoài Lam, hỏi: “Cô nghĩ sao?”
Hoài Lam vốn là người phát ngôn của thành chủ Hoài Thành, mưu trí hơn người, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, cô ta đã tìm hiểu rõ tình hình của ba tài phiệt lớn nước Dương.
Hoài Lam thoáng suy nghĩ rồi trầm giọng nói: “Người của tài phiệt Shendai muốn gặp riêng anh vào lúc này, chỉ có hai khả năng, một là họ định lôi kéo anh, muốn anh làm việc cho tài phiệt Shendai, sau đó hứa hẹn sẽ cho anh lợi ích rất lớn”.
Dương Thanh cười lạnh: “Họ đang mơ à! Khả năng thứ hai thì sao?”
Hoài Lam nói tiếp: “Đây là âm mưu nhắm vào anh, Shendai Yuichi định hẹn anh ăn cơm, sau đó sẽ quay video hai người ăn chung rồi công bố, chỉ cần họ thêm mắm dặm muối một chút, anh sẽ trở thành kẻ địch chung của cả Chiêu Châu, mọi người sẽ nghĩ anh thông đồng với gia tộc Shendai, chửi anh là Hán gian”.
“Trong trận chiến ba ngày sau, nếu anh thua, mọi người sẽ nghĩ anh cố tình thua, từ đó trở đi, anh sẽ phải chịu vết nhơ Hán gian mãi mãi”.