Chương 3239:
Nay tuy lão ta cũng đã là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nhưng nếu một mình đối mặt với hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm khác, lão ta cũng không nắm chắc phần thắng.
Đối với lão ta mà nói, ở thời điểm hiện tại, điều quan trọng nhất là phải giấu tài, mặc dù thời gian qua, phủ Hoài Thành đã liên tục chỉnh chiến, thâu tóm được nhiều thế lực, nhưng chút thực lực này còn quá nhỏ bé.
Phủ Hoài Thành muốn có được vị trí vững vàng, chỉ dựa vào một mình lão ta thì không đủ, cần phải có thêm nhiều cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nữa.
Lúc này, bên ngoài Mục phủ vừa có một đám khách không mời mà đến.
Kẻ cầm đầu chính là Khương Nham.
Sau lưng Khương Nham có hai gã cao thủ mang hơi thở võ thuật cực kì kinh khủng.
Ngoài hai kẻ này, xung quanh còn có vài tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác.
Trải qua một trận chiến bại, lần này trở lại Mục phủ, đội hình cao thủ Khương Nham dẫn theo đã mạnh lên nhiều lần.
“Phá cánh cổng kia đi cho tôi!”
Khương Nham nhìn cánh cổng lớn đóng chặt trước mặt, ra lệnh.
“RõI”
Một gã cao thủ đứng bên cạnh ông ta vung thanh đao trong tay lên.
“Âm!”
Sau một tiếng động cực lớn, cánh cổng đã bị bổ làm đôi.
“Kẻ nào?”
Vài hộ vệ của Mục phủ thấy có người xông vào thì mặt lập tức biến sắc, vội vàng xông ra chặn đường.
“Giết!”
Ánh mắt Khương Nham lóe lên một tia sát khí, hạ lệnh gi3t chết đám hộ vệ.
Ông ta vừa hạ lệnh, không cần hai tên cao thủ cực mạnh đi bên cạnh ra tay, mấy tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh kia đã xông lên.
““Uỳnh!”
Khi cao thủ nhà họ Khương sắp sửa tấn công cao thủ của Mục phủ, bỗng một thanh trường mâu từ trên trời giáng xuống, lao thẳng tới trước mặt cao thủ nhà họ Khương.
Ngay khi thanh trường mâu cắm xuống đất, một khí thế võ thuật cực kì khủng b0' chợt xuất hiện, quét về phía cao thủ nhà họ Khương.
“Bịch bịch bịch!”
Đám cao thủ nhà họ Khương bị buộc phải lùi lại liên tiếp mấy bước, ai nấy đều lộ vẻ khiếp sợ.
Gần như chỉ trong chớp mắt, hai gã cao thủ bên cạnh Khương Nham đã xông lên chản trước mặt Khương Nham, sắc mặt hết sức căng thẳng, đưa mắt nhìn về phía đối diện, chẳng biết từ lúc nào, Mục thành chủ đã xuất hiện ở nơi đó. ĩ nã Thanh trường mâu căm trên mặt đất cũng đã mì trong tay Mục thành chủ.
“Thành chủi”
Các cao thủ của Mục phủ thấy Mục thành chủ xuất hiện đều kích động hô lên.
Khương Nham nhìn chòng chọc vào Mục thành chủ, nghiến răng nói: “Ông đã đứng lên được rồi sao?”
Mục thành chủ lạnh nhạt nhìn Khương Nham, bình thản lên tiếng: “Dù các người là người của gia tộc Cổ Võ thì Mục phủ này cũng không phải nơi các người có thể tùy tiện giương oai diều võ, tôi khuyên các người một câu, tốt nhất là nên tự giác rời khỏi nơi này đi”.