Chiến Thần Ở Rể

Chương 3190




Chương 3190:

Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ kia lập tức cảm nhận được khí thế đáng sợ của Dương Thanh, không chút do dự lùi ngay lại.

“Uỳnh!”

Mặt đất dưới chân Dương Thanh vỡ vụn trong giây lát, bóng anh biến mất khỏi vị trí cũ.

“Phụ”

“Phụt!”

Khi anh xuất hiện lại lần nữa, trên cổ hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ kia đã thêm một vết máu.

Hai người bịt chặt cổ mình, nhưng không cách nào ngăn cản dòng máu tươi phun trào.

Hai thân người chậm rãi ngã xuống vũng máu, co quắp vài cái rồi ngưng hẳn, chết không nhắm mắt, mãi đến lúc chết, ánh mắt vẫn tràn ngập sợ hãi và tuyệt vọng.

Sắc mặt thành chủ Hoài Thành đã âm trâm cực điểm, thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện ra thật quá đáng sợ, vốn chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ mà thực lực đã có thể mạnh đến thế này, nếu đợi Dương Thanh bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, một khi tung hết thủ đoạn trong tay, liệu còn ai có thể là đối thủ của người này?

Ngay cả lão ta có lẽ cũng không phải là đối thủ của Dương Thanh nữa.

Nghĩ đến đây, ý niệm gi3t chết Dương Thanh càng lúc càng thêm sâu đậm, lão ta hạ quyết tâm, hôm nay Dương Thanh nhất định phải chết!

Thành chủ Hoài Thành bỗng quay sang nhìn Mục thành chủ, nói: ‘Mục thành chủ, hôm nay dẫn người tới tấn công Mục phủ là lỗi của tôi, tôi sẽ bồi thường cho Mục phủ, thù này của chúng ta coi như xóa bỏ, thế nào?”

Mục thành chủ cười lạnh một tiếng: “Nếu tôi không đoán sai, có phải tiếp đó ông định nói, ông muốn tôi từ bỏ bảo vệ Dương Thanh, đúng không?”

Thành chủ Hoài Thành không đáp, chỉ nhìn chăm chằm Mục thành chủ, khí thế võ thuật cực kì hùng mạnh trên người dần tràn ra.

Mục thành chủ không chịu yếu thế, cũng thả khí thế võ thuật của mình ra.

Nếu là trước đó, có lẽ ông lão đã đồng ý với thành chủ Hoài Thành, tạm bỏ qua thù hận.

Nhưng hiện tại, sau khi lão Cửu dùng Thú Hóa Đan, Dương Thanh bùng nổ sức chiến đấu, giết rất nhiều cao thủ của phủ Hoài Thành, áp lực đè lên cao thủ bên phía Mục phủ đã giảm đi rất nhiều, lúc này chính là cơ hội tiêu diệt và làm suy giảm thực lực của phủ Hoài Thành, giữa hai phủ đã chất chồng ân oán bao lâu nay, làm sao Mục thành chủ có thể bỏ qua cơ hội này?

Mục thành chủ không đáp thẳng, mà thành chủ Hoài Thành cũng không hỏi lại, nhưng lão ta đã hiểu câu trả lời của Mục thành chủ là thế nào.

“Nếu đã thế, hôm nay chúng ta quyết chiến đi”

Thành chủ Hoài Thành bỗng lên tiếng, ngay khi dứt lời, một hơi thở vô cùng mạnh mẽ đã bùng nổ từ trên người lão ta.

Ánh mắt Mục thành chủ cực kì nặng nề, tuy ông lão rất muốn nhân cơ hội này làm suy yếu thực lực của phủ Hoài Thành nhưng trong lòng cũng hiểu, mình ở trong tình trạng tàn tật thế này, hoàn toàn không phải đối thủ của thành chủ Hoài Thành.

Đương nhiên, nếu thành chủ Hoài Thành muốn giết ông lão cũng là một chuyện rất khó.

Thành chủ Hoài Thành chỉ thể hiện khí thế võ thuật của mình ra ngoài xem như cảnh cáo, lão ta vẫn chưa vội vã ra tay tấn công Mục thành chủ, tuy lão ta rất muốn tiêu diệt Mục phủ nhưng nếu so việc này với việc giết Dương Thanh thì lão ta càng hi vọng hiện tại có thể tiêu diệt được Dương Thanh ngay.