Chiến Thần Ở Rể

Chương 3174




Chương 3174:

“Tôi đồng ý cho Mục phủ một cơ hội chỉ là vì tôi nể mặt ông, thực lực của ông coi như đủ mạnh, có tư cách đi theo tôi, bằng không, ông nghĩ tôi mất công lảm nhảm nãy giờ với ông làm gì?”

“Thôi, đã hết một phút suy nghĩ, ông tính thế nào đây?”

Vừa dứt lời, một khí thế võ thuật vô cùng mạnh mẽ chợt tràn ra từ trên người lão ta.

Mục thành chủ hít sâu một hơi, con ngươi lóe lên một tia điên cuồng, mắt nhìn chòng chọc vào thành chủ Hoài Thành, nói: ‘Ông cũng nên suy nghĩ cho kĩ xem có nên tấn công Mục phủ này không. Tuy hai chân tôi còn chưa hoàn toàn khôi phục nhưng tôi cũng là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thứ thiệt, nếu ép tôi đến đường cùng, buộc tôi liều mạng đánh với ông một trận, thì dù không giết được ông, tôi cũng có thể khiến ông trọng thương”.

“Một khi ông bị tôi đánh trọng thương thì kết cục của Mục phủ hôm nay chính là kết cục của phủ Hoài Thành ngày mai”.

Thành chủ Hoài Thành không hề tức giận, thậm chí còn bật cười: “Tới nước này mà ông còn dám đe dọa tôi?”

Mục thành chủ lạnh lùng nói: “Là do ông ép tôi thôi!”

Khí thế võ thuật trên người thành chủ Hoài Thành không giảm chút nào, lúc này, khí thế võ thuật của Mục thành chủ cũng bùng nổ, đối kháng trực tiếp với thành chủ Hoài Thành.

Giờ khắc này, tình thế đã lâm vào bế tác, đúng như Mục thành chủ nói, nếu ông lão liều mình đánh một trận thì dù không giết được thành chủ Hoài Thành cũng có thể khiến lão ta trọng thương. Nay Dược Vương đã nổ mất xác, trong phủ Hoài Thành chỉ có một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong là thành chủ Hoài Thành.

Nếu vào lúc này, lão ta lại bị thương nặng, nhất định sẽ có một thế lực cùng đảng cấp tới tấn công phủ Hoài Thành.

Cao thủ của Mục phủ không một ai lùi bước, tất cả đều bừng bừng ý chí chiến đấu, sẵn sàng lao lên bất cứ lúc nào.

Đứng trong đám đông, Dương Thanh và lão Cửu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến.

Từng giây từng phút trôi qua, thành chủ Hoài Thành vẫn chần chừ không hạ lệnh tấn công Mục phủ. Nếu Dược Vương còn sống, lão ta tuyệt đối sẽ không do dự một giây, nhưng nay phủ Hoài Thành chỉ còn mình lão ta là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, lão ta không dám làm liều.

Trừ khi, Mục thành chủ đã bị thương nặng trong lần giao đấu với Dược Vương trước đó, hiện chỉ còn chút sức lực cuối cùng.

Thành chủ Hoài Thành lại hỏi: “Mục thành chủ, ông thực sự không định quy phục tôi?”

Mục thành chủ lắc đầu, không một lời dư thừa, khí thế võ thuật trên người không giảm cũng coi như một đáp án.

“Được! Được lắm!”

Thành chủ Hoài Thành bỗng nở nụ cười: ‘Nếu đã thế, hôm nay tôi sẽ tha cho Mục phủ một lần, nhưng tôi muốn mang Dương Thanh đi”.

“Lấy một người ngoài không hề liên quan tới Mục phủ để đổi lấy một cơ hội cho Mục phủ, Mục thành chủ cũng sẽ không thấy thiệt thòi gì đâu, đúng không?”

Lão ta vừa nói đến đó, mọi người lập tức dồn ánh mắt về phía Mục thành chủ.

Mục thành chủ cũng không ngờ thành chủ Hoài Thành lại đưa ra yêu cầu này.

“Thành chủ, đó chỉ là một người ngoài, Mục phủ chúng ta không cần vì một người ngoài mà liều mạng với phủ Hoài Thành làm gì, giao Dương Thanh ra đi!”