Chương 3164:
“Rầm!”
Một tiếng động lớn bỗng vang lên, mặt đất nứt toác, khí thế cuồng bạo lan ra từ người Dược Vương.
Mười cao thủ phóng tới chỗ Dược Vương như bị thương nặng, bay thẳng ra xa.
Thậm chí cao thủ xông lên đầu tiên còn không chịu nổi khí thế cuồng bạo này, bị giết ngay tại chỗ.
Nét mặt Mục thành chủ nghiêm nghị tới cực điểm, ông lão nhìn chăm chăm vào Dược Vương, cũng không phải ông lão không muốn ra tay ngay, mà vì kiếm khách Ảnh Tử vẫn đang đột phá, chưa thành công nữa.
Khi đánh với Mục thành chủ lúc trước, ông lão đang ở trạng thái chân khỏi hẳn, còn bây giờ chân lại bị tàn tật, nếu thành chủ Hoài Thành biết, chắc chăn lão ta sẽ ra tay với Mục phủ ngay.
Đến khi đó, Mục phủ sẽ gặp nguy hiểm.
Chỉ mình ông lão không thể ngăn được thành chủ Hoài Thành và Dược Vương.
Bây giờ chỉ có thể chờ kiếm khách Ảnh Tử thuận lợi đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, họ mới có phần thắng.
“Đội hộ vệ Ảnh Tử, giết!”
Mục thành chủ tức giận quát.
Đội hộ vệ Ảnh Tử là đội ngũ mạnh nhất Mục phủ, do kiếm khách Ảnh Tử chỉ huy.
Bây giờ ông lão bắt buộc phải cử đội hộ vệ Ảnh Tử ngăn cản Dược Vương.
Sau khi ông lão ra lệnh, mười mấy cao thủ | mặc đồ đen lập tức lao tới chỗ Dược Vương.
Cuộc chiến lập tức nổ raI Nhưng thực lực của Dược Vương quá mạnh, đòn đánh nào của lão ta cũng đánh bay một cao thủ của Mục phủ, thậm chí một số cao thủ có thực lực yếu kém còn bị Dược Vương giết chỉ trong một đòn.
Thấy Mục phủ tổn thất ngày càng nhiều, trong mắt Mục thành chủ xuất hiện vẻ lo lăng.
“Thành chủ, nên làm gì đây? Người của chúng ta vốn không phải đối thủ của Dược Vương, nếu tiếp tục, tổn thất của chúng ta sẽ rất lớn đấy!”
Mục Hoa lo lắng nhìn Mục thành chủ.
Mục thành chủ không nói gì, nhìn chằm chằm vào Dược Vương.
Trong quá trình diễn ra cuộc chiến, ông lão phát hiện Dược Vương đúng là hết sức khác thường, chẳng khác gì một cỗ máy giết người, liên tục tấn công, nhưng đòn đánh của cao thủ Mục phủ lại không gây ra tổn thương gì cho Dược Vương hết.
Dược Vương như không thấy đau, nhưng lại có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Đó mới chính là điều đáng sợ nhất!
Không có cảm giác, tức là cao thủ của Mục phủ không thể gây ra tổn thương lớn hơn cho Dược Vương, thể lực của Dược Vương vô cùng đồi dào, bị nhiều cao thủ của Mục phủ bao vây như thế, lão ta vẫn không bị tiêu hao, thực lực vẫn như lúc ban đầu.
Chuyện này khiến lòng Mục thành chủ chùng xuống, ông lão biết nếu mình không ra tay, có lẽ cao thủ của Mục phủ sẽ bị Dược Vương giết sạch.
Nghĩ tới đây, Mục thành chủ không do dự nữa, bỗng chống tay vào tay vịn của ghế mây, ngay sau đó, ông lão lập tức bay lên không trung, lao thẳng tới chỗ Dược Vương.
“Rầm!”a