Chiến Thần Ở Rể

Chương 3150




Chương 3150:

Quan trọng nhất là cao thủ này còn nhận Black Doctor là chủ.

Black Doctor bảo Dược Vương: “Bây giờ ông hãy đến Mục phủ ở Thiện Thành, đưa một thanh niên tên Dương Thanh về đây cho tôi!”

“Vâng!”

Dược Vương tuân lệnh, lập tức đứng dậy rời đi.

Dược Vương vừa đi, thành chủ Hoài Thành đã tới phòng thí nghiệm dưới lòng đất, tức giận nhìn Black Doctor: “Tại sao Dược Vương lại rời khỏi phủ Hoài Thành?”

Black Doctor cười nói: “Thành chủ Hoài Thành, ông cứ yên tâm, bây giờ Dược Vương đã hoàn toàn bị tôi kiểm soát, ông cứ chờ đấy là được, chẳng mấy nữa, ông ta sẽ bắt Dương Thanh về đây cho chúng ta”.

“Chuyện này là thật à?”

Sau khi nghe Black Doctor nói xong, thành chủ Hoài Thành lập tức hết giận, vội hỏi.

Black Doctor cười nói: “Thành chủ Hoài Thành, tôi đã lừa ông bao giờ chưa? Ông cứ yên †âm, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay tôi rồi”.

Rốt cuộc thành chủ Hoài Thành cũng xác nhận rằng Black Doctor không nói láo.

Nhưng lão ta cũng không vui, còn cảm thấy nghiêm trọng và lo lắng.

Dược Vương là cao thủ cùng cấp bậc với lão †a, bây giờ lại bị Black Doctor kiểm soát, tức là nếu Black Doctor tìm được cơ hội, có lẽ ngay cả lão ta cũng sẽ bị Black Doctor điều khiển à?

©ó vẻ Black Doctor đã đoán được suy nghĩ của thành chủ Hoài Thành, ông ta cười ha hả: “Thành chủ Hoài Thành, ông đừng suy nghĩ linh tỉnh, nhờ có sự giúp đỡ của ông, Dược Vương mới bị tôi kiểm soát, nếu không có ông giúp, cho dù cho tôi mười lá gan, tôi cũng không dám khống chế Dược Vương!”

“Sau khi Dược Vương quay về, tôi sẽ lấy máu của Dương Thanh để làm thí nghiệm, không chừng sẽ tạo ra một cao thủ vượt xa Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đấy”.

“Đến khi đó, tôi sẽ giao Dược Vương đã được cải tạo cho ông, với thực lực của ông, nếu có thêm một cao thủ sở hữu thực lực vượt xa Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, khắp Chiêu Châu này, còn ai là đối thủ của ông nữa?”

Nghe thấy thế, thành chủ Hoài Thành mới mỉm cười: “Vất vả cho cậu rồi, nếu cần tôi giúp gì thì cứ nói nhé”.

Black Doctor cười lớn: “Ha ha, tốt thôi, chắc chăn rồi!”

Lúc này, Dược Vương đã rời khỏi phủ Hoài Thành, đang tới Mục phủ ở Thiện Thành.

Hoài Lam ở Mục phủ cũng đã nhận được tin này, lập tức biến sắc, vội nói: “Anh Thanh, không xong rồi, Dược Vương vừa rời khỏi Hoài Thành, đang tới Mục phủ, có lế là nhắm vào anh”.

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Thanh lập tức sâm mặt, nhíu mày: “Thành chủ Hoài Thành đã có thể kiểm soát Dược Vương rồi ư?”

Hoài Lam gật đầu: “Chắc thế, bằng không, với sự kiêu ngạo của Dược Vương, sao ông ta có thể cúi đầu trước thành chủ Hoài Thành được? Dược Vương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, từng thua thành chủ Hoài Thành, nhưng thành chủ Hoài Thành vấn dám cử Dược Vương tới Mục phủ đối phó anh, chắc có âm mưu gì đó”.

Lão Cửu có vẻ tức giận, nghiến răng nghiến lợi: “Người của phủ Hoài Thành đúng là dai như đỉa”.

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Trong trận chiến giữa thành chủ Hoài Thành và Mục thành chủ trước đó, chênh lệch giữa hai người cũng không nhiều, tuy Mục thành chủ thăng nhưng chỉ mạnh hơn một chút mà thôi”.