Chương 3081:
Lão Cửu vui vẻ kêu lên: “Chuẩn bị đột phá!”
Hiện giờ Dương Thanh chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nhưng lại đã có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi, nếu cảnh giới võ thuật của Dương Thanh đột phá lên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, đĩ nhiên thực lực chiến đấu cũng sẽ tăng vọt.
Nháy mắt, hơi thở trên người Dương Thanh đã đạt tới một ngưỡng cực đáng sợ, nhưng vần lừng khừng không đột phá được.
Sắc mặt lão Cửu trở nên cực kì nghiêm nghị: “Khí thế trên người cậu ấy đã vượt qua Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, vì sao vẫn chưa đột phá?”
Theo lí mà nói, khi một cao thủ muốn đột phá lên cảnh giới tiếp theo, hơi thở võ thuật trên người sẽ không vượt qua cảnh giới sắp đạt tới.
Dương Thanh chỉ đang ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu có đột phá thì cũng chỉ đột phá lên tới Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ thôi, nhưng bây giờ, khí thế trên người Dương Thanh đã vượt trên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, gần như sắp chạm tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.
Không chỉ có thế, khí thế của anh còn đang không ngừng mạnh mẽ thêm.
Sắc mặt Hoài Lam biến đổi kịch liệt, cô ta vội nói: “Ông Cửu, chúng ta phải tìm cách che giấu hơi thở võ thuật của anh Thanh ngay, tuy chúng ta đã cách Hoài Thành ba giờ xe nhưng một khi tung tích của chúng ta bị lộ, phủ Hoài Thành có thể sử dụng quyền uy của mình để dễ dàng tìm ra chúng ta, nếu chúng ta lại bị cao thủ của phủ Hoài Thành đuổi giết thì sẽ nguy hiểm vô cùng”.
Lão Cửu căng thẳng hỏi: “Tới sân bay gần nhất còn bao lâu?”
Hoài Lam đáp: “Chí ít cũng phải hai giờ xe nữa.
Sắc mặt lão Cửu trở nên khó coi vô cùng: “Vậy tức là Hoài Thành cách chúng ta chừng ba giờ xe, chúng ta phải tìm cách lên máy bay rời xa nơi này trong vòng ba giờ đồng hồ’.
Hoài Lam lại nói: ‘Nếu phủ Hoài Thành muốn đuổi bắt chúng ta thì tốc độ của bọn họ sẽ nhanh hơn nữa, một khi bọn họ nắm được tung tích của chúng ta, tất nhiên sẽ huy động máy bay tư nhân đến địa điểm gần chúng ta nhất, phát hiện được chúng ta rồi, cao thủ bên ngoài của Hoài Thành sẽ tìm mọi cách để cản chân chúng ta lại”.
“Dù những cao thủ này không ngăn được chúng ta nhưng cũng sẽ làm lãng phí thời gian của chúng ta, cao thủ của phủ Hoài Thành không khó bắt kịp chúng ta đâu”.
Nghe Hoài Lam nói xong, sắc mặt lão Cửu càng thêm khó coi.
Đúng lúc này, khí thế võ thuật trên người Dương Thanh đã tăng mạnh, chạm tới ngưỡng Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
“AmF Một luồng khí thế khủng khiếp bùng nổ từ trên người Dương Thanh, sau đó nhanh chóng bình ổn trở lại, đôi mắt đang nhảm nghiền cũng dần hé mở.
Lão Cửu vui mừng khôn xiết: ‘Đột phá rồi sao?”
Dương Thanh chậm rãi mở mắt, nhìn lão Cửu, gật đầu cười nói: “Đột phá rồi!”
Lão Cửu bèn hỏi: “Cảnh giới của cậu hiện giờ đã là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong rồi? Đột phá hai cảnh giới liên tục?”
Dương Thanh lại gật đầu lần nữa, anh cúi xuống nhìn con dao găm linh khí trong tay, trâm giọng nói: “Trong con dao này có ẩn chứa một nguồn sức mạnh vô cùng khủng khiếp, trước đây, khi huy động nó, tôi đã cảm thấy thân mình như bị xé nát ra”.
Lão Cửu cũng nhìn về phía con dao kia, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: “Sau này, nếu chưa tới đường cùng thì tuyệt đối không nên sử dụng nó nữa’.
“Tôi nghe nói, chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới có khả năng khống chế được linh khí, cậu dùng thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ khống chế nó đã là kỳ tích rồi”.