Chương 3034:
Lão Cửu lập tức ngơ ngác, nếu Giang Thành Tử không ra tay giúp, sao một mình Dương Thanh có thể đưa ông lão và Hoài Lam vượt qua sông Hoài?
“Phụt!”
Dương Thanh bỗng hộc máu.
“Dương Thanh!”
Lão Cửu lập tức biến sắc, đỡ lấy Dương Thanh.
Lúc này mặt Dương Thanh trắng bệch, trước đó anh phải kích hoạt huyết mạch cuồng hóa tới cực hạn thì mới miễn cưỡng gắng gượng được, đưa lão Cửu và Hoài Lam vượt qua sông Hoài.
Bây giờ lão Cửu đã tỉnh, anh không chịu nổi áp lực khi cơ thể bị thương nặng nên mới hộc máu.
“Ông Cửu, tôi không sao, chỉ là tiêu hao quá nhiều mà thôi!”
Dương Thanh cố gắng đứng dậy, mở miệng nói.
Lão Cửu nói với vẻ hổ thẹn: “Miêu thành chủ bảo tôi đến bảo vệ cậu, không ngờ sau cùng cậu lại đưa tôi rời khỏi sông Hoài”.
Dương Thanh vội lắc đầu: “Ông Cửu, nếu thiếu đi sự giúp đỡ của ông, trong chuyến đi tới Hoài Thành lần này, có lẽ tôi còn chưa tìm được Lưu Ba thì đã chết ở phủ Hoài Thành”.
Hồi nãy sau khi hộc máu xong, Dương Thanh lại thấy áp lực trên người giảm hẳn, dễ chịu hơn rất nhiều.
Trước đó khi lão Cửu hỏi anh, không phải anh không muốn trả lời, mà máu đang nghẹn ở họng anh, không thể phun ra nên không nói được.
Bây giờ đã đỡ hơn nhiều, anh mới hỏi: “Ông Cửu, chỉ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới tu luyện được sức mạnh nguyên tố ư?”
Lão Cửu thoáng sửng sốt rồi lập tức gật đầu: “Cũng không phải tất cả cao thủ bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đều tu luyện được sức mạnh nguyên tố, chỉ có một phần nhỏ trong số đó, những người sở hữu thiên phú xuất chúng mới có thể tu luyện được”.
“Chẳng hạn như thành chủ Hoài Thành, ông ta đã tu luyện được nguyên tố hỏa, còn Dược Vương của Dược Vương Gốc thì tu luyện được sức mạnh nguyên tố băng”.
“Cao thủ tu luyện được sức mạnh nguyên tố có sức chiến đấu hơn xa cao thủ không tu luyện được”.
“Chỉ cao thủ tu luyện được sức mạnh nguyên tố mới có hy vọng vượt xa cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.
Dương Thanh hỏi tiếp: “Vậy cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có tu luyện được sức mạnh nguyên tố không?”
Lão Cửu thoáng suy tư rồi lắc đầu: “Tôi chưa bao giờ nghe nói đến, có lẽ không có đâu!”
Nghe thấy thế, Dương Thanh bỗng vươn tay, ngoäc về phía sông Hoài, ngay sau đó, nước sông Hoài biến thành con rắn nước nhỏ, xuất hiện trên tay Dương Thanh, vờn quanh tay anh như có sinh mạng.
Lão Cửu ở bên cạnh trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin.
Lão Cửu nhìn con rắn nước như có sinh mạng do nước sông Hoài ngưng tụ thành đang quấn quanh tay Dương Thanh, hoàn toàn sững sờ.
“Soạt!”
Con rằn nước ấy bỗng hóa thành giọt nước bay đầy trời, biến mất khỏi cổ tay Dương Thanh.
“Ông Cửu, bây giờ tôi có cảm giác khi chiến đấu trong nước, thực lực của tôi sẽ tăng ít nhất một cấp nhỏ”.