Chiến Thần Ở Rể

Chương 3031




Chương 3031:

Trong không khí tràn ngập nguyên tố hỏa cực nóng, khiến người ta cảm thấy như đang đứng trong lò lửa.

Lão Cửu phát huy khí thế tới cực hạn, muốn chống lại áp lực từ thành chủ Hoài Thành, nhưng không ăn thua, thực lực của đối phương quá mạnh, hai người chênh nhau cả một cảnh giới, ông lão không thể chống cự được.

Lão Cửu nghiến răng nghiến lợi: “Ông cũng biết mình sẽ phải đối mặt với chuyện gì nếu giết Dương Thanh, tôi khuyên ông nên nghĩ cho kỹ rồi hãy quyết định xem có giết cậu ấy không”.

Thành chủ Hoài Thành cười lạnh: “Uy hiếp tôi à?”

Lão Cửu chỉ cảm thấy áp lực trên người cứ lớn dần, cơ thể ông lão dần chìm xuống nước theo tấm ván gỗ kia.

Chỉ trong thoáng chốc, lão Cửu chỉ còn cái đầu trên mặt nước.

“Những gì tôi nói đều là lời nói thật, cho dù ông giết chúng tôi, chuyện hôm nay cũng sẽ bị truyền đi, đến khi đó, cả phủ Hoài Thành sẽ đối mặt với lửa giận của ông ấy”.

Lão Cửu cố chịu áp lực cực lớn trên người, cần răng.

“Hừi”

Thành chủ Hoài Thành nổi giận, áp lực trên người lão Cửu càng lớn.

Ngay sau đó, đầu lão Cửu cũng chìm xuống nước hẳn.

“Ông Cửu Dương Thanh tức giận quát.

Mắt anh đỏ ngầu, ở giữa lông mày xuất hiện tộc văn, huyết mạch cuồng hóa được kích hoạt hoàn toàn, sức mạnh cuồng bạo lan ra từ người anh.

Sau cùng anh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, cho dù anh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa đến cực hạn thì vẫn không phải đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Thành chủ Hoài Thành hừ lạnh: “Không biết tự lượng sức mình!”

Sau khi dứt lời, lão ta bỗng khoát tay.

Khí thế cuồng bạo lao thẳng tới chỗ Dương Thanh.

“Rầml”

Tấm ván gõ dưới chân Dương Thanh vỡ vụn, cơ thể anh rơi thẳng xuống nước.

Dương Thanh liều mạng giấy giụa trong nước, nhưng cho dù anh giãy giụa thế nào thì vẫn không ăn thua, cả người anh chìm xuống nước, việc thiếu dưỡng khí khiến anh gần như bất tỉnh.

Trên thuyền của Giang Thành Tử, thành chủ Hoài Thành nhìn về phía Hoài Lam.

“Bịch!”

Hoài Lam lập tức quỳ xuống, sợ hãi nói: “Ông nội, xin ông hãy nương tay, tha cho chúng cháu rời đi”.

Thành chủ Hoài Thành nói với vẻ mặt u ám: “Cô phản bội phủ Hoài Thành, còn dám xin tôi thả các người đi à?”

Hoài Lam hết sức tuyệt vọng, với tư cách là người phát ngôn của thành chủ Hoài Thành, cô ta biết rõ lão ta là người thế nào hơn bất cứ ai, bây giờ cô ta đã phản bội phủ Hoài Thành, vậy thì chỉ còn con đường chết.

Hoài Lam chăm chú nhìn thành chủ Hoài Thành rồi lập tức nhảy xuống nước luôn.

Trong lúc nhất thời, trên sông Hoài, gió êm sóng lặng, chỉ còn một chiếc thuyền con, trước thuyền là một ngư dân đội mũ rộng vành và thành chủ Hoài Thành đang đứng chắp tay.