Chiến Thần Ở Rể

Chương 2926




Chương 2926:

“Cậu chuẩn bị xong chưa?”

Hoàng Tiến chợt hỏi.

Dương Thanh không dám khinh thường, lập tức vận chuyển Chiến Thần Quyết đến cực hạn, còn kích hoạt cả huyết mạch cuồng hóa, tộc văn trên trán anh trông rất nổi bật.

Khí thế bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh lan ra từ người anh.

Dương Thanh quát: “Tới đi!”

Sau khi nhận được câu trả lời, Hoàng Tiến không chần chừ nữa. Ông ta bỗng giậm chân, lập tức nhảy bật lên khỏi mặt đất như lò xo rồi lao tới chỗ Dương Thanh.

Nét mặt Dương Thanh hết sức nghiêm nghị, anh không dám phân tâm, hơi nhích chân, cũng lao về phía Hoàng Tiến.

“Rầm!”

Ngay sau đó, hai người đụng vào nhau, khí thế cưồng bạo bùng nổ từ người họ.

“Rầm rầm râầm!”

Mấy tảng đá bên bờ Long Khê lập tức vỡ nát.

Nhưng những thứ năm trong phạm vi năm mét xung quanh Miêu thành chủ vân không làm sao, như không gì có thể xâm phạm.

Miêu thành chủ vẫn ngồi vững, ảnh hưởng khổng lồ từ cú va chạm kia không hề ảnh hưởng đến ông lão.

“Rầm rầm rầm!”

Trận chiến vẫn tiếp diễn, Dương Thanh hoàn toàn phát huy trạng thái mạnh nhất của mình, nhưng cho dù như thế thì anh vẫn không phải đối thủ của Hoàng Tiến, lần va chạm nào cũng bị ông †a áp đảo.

Sau khi đánh mấy chiêu, khóe miệng Dương Thanh đã rỉ máu.

Không ngờ anh lại bị nội thương!

Hoàng Tiến cũng không thoải mái gì cho cam, sắc mặt ông ta tái nhợt, còn có vẻ đau đớn, hình như đang phải chịu áp lực khổng lồ.

“Chiến!”

Hoàng Tiến hét lớn, lại lao tới chỗ Dương Thanh.

Dương Thanh chưa kịp hồi phục thì đã phải đánh tiếp với Hoàng Tiến rồi.

Ban đầu, Dương Thanh vấn phải chịu áp lực cực lớn, nhưng sau khi hai người tiếp tục chiến đấu, Dương Thanh chợt phát hiện khí thế của Hoàng Tiến đang dần yếu di.

| “Rầm!”

Mãi đến khi Dương Thanh đánh bay Hoàng Tiến, anh mới nhận ra ông ta thực sự không chịu nổi nữa rồi.

Dương Thanh hơi choáng váng, hồi nấy thực lực của Hoàng Tiến vẫn ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh, sao chỉ sau thoáng chốc đã yếu hẳn đi?

Còn bị anh đánh bay trong một đòn nữa chứ.

Sau khi rơi xuống đất, Hoàng Tiến hộc máu, khí thế lập tức tan biến.

Đôi mắt đen nhánh của Hoàng Tiến cũng dần trở lại bình thường.

“Ông thua rồi!”

Dương Thanh nhìn Hoàng Tiến từ trên cao với vẻ mặt nặng nề.

Nhưng Hoàng Tiến lại bò dậy, nhìn về phía Dương Thanh: “Tôi vẫn đứng dậy được, tức là chưa thua! Tôi đã nói rồi, trừ khi cậu giết tôi, bằng không, chỉ cần tôi có sức tái chiến, chắc chản tôi sẽ tiếp tục quấy rây cậu!”

Dương Thanh không hiểu tại sao Hoàng Tiến lại kiên trì như thế, nhưng anh biết với trạng thái bây giờ của ông ta, có lẽ ông ta còn không chịu nổi một đòn từ anh.