Chiến Thần Ở Rể

Chương 2856




Chương 2856:

Những điều từ loa điện thoại truyền tới tai khiến sắc mặt Dương Thanh lập tức âm trầm cực độ, anh thật không ngờ, Hoàng tộc họ Phùng lại độc ác tới mức giở trò trên máy bay tư nhân.

Chẳng trách Nghiễm Văn liên tục nói Phùng Hoàng đồng ý cho anh sử dụng máy bay tư nhân, thì ra bọn họ đã sớm chuẩn bị chu đáo để giết anh.

Đúng lúc này, đầu bên kia, đối phương lại lên tiếng lần nữa: ‘Cậu Thanh, lần này coi như tôi nợ cậu một mạng, xin cậu hãy mang con gái tôi rời khỏi Hoàng thành Phùng, con bé còn ở lại đây một ngày là một ngày còn gặp nguy hiểm”.

Người gọi điện cho Dương Thanh không phải ai khác mà chính là Phùng Chí Ngạo.

Dương Thanh đáp: “Được, tôi đồng ý với ông!”

Sau đó, anh cúp điện thoại.

Giây lát sau, bỗng một ý niệm giết người khủng bố từ trên người Dương Thanh tràn ra, nháy mắt đã bao phủ lên ba tên cao thủ của Hoàng tộc họ Phùng.

“Cậu muốn làm gì?”

Nghiễm Văn thoáng biến säc, tức giận chất vấn.

Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác cũng cảnh giác nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, sẵn sàng phản kích.

Phùng Giai Di không rõ có chuyện gì xảy ra, chỉ biết Dương Thanh vừa nhận được một cuộc gọi liền bät đầu nổi lên ý niệm giết người.

“Anh Thanh, không cần quan tâm đến tôi làm gì, bất kể thế nào thì tôi cũng là trưởng công chúa của Hoàng tộc họ Phùng, dù bố tôi đã bị giam lỏng nhưng sẽ không ai dám động đến tôi đâu’.

Phùng Giai Di còn chưa rõ tình hình hiện tại, chỉ sợ trong cơn tức giận, Dương Thanh sẽ tấn công đám người Nghiễm Văn kia, bèn vội vã khuyên bảo.

Một khi anh ra tay, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, dẫu sao, Mã Siêu vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, mà bản thân Nghiễm Văn lại là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, Dương Thanh vừa muốn bảo vệ an toàn cho Mã Siêu vừa muốn giết chết đám người kia, chỉ e rất khó.

Dương Thanh không để ý đến Phùng Giai Di mà nhìn thẳng về phía Nghiễm Văn, lạnh lẽo nói: “Cho các ông mười giây, cút khỏi tâm mắt của tôi, bằng không, chỉ có một đường chết!”

Dứt lời, hơi thở võ thuật trong người anh lập †ức dâng trào như bão táp, con ngươi cũng như bị phủ một tâng đỏ máu.

Đại Đạo Thiên Diễn Kinh và huyết mạch cuồng hóa đồng thời kích hoạt.

Tuy Dương Thanh và Nghiễm Văn đều là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh nhưng một khi Dương Thanh dốc toàn lực chiến đấu thì có thể phát huy thực lực ngang ngửa cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.

Säc mặt Nghiễm Văn trở nên khó coi, ông ta có thể cảm nhận rất rõ, Dương Thanh đã thật sự nổi lên ý định giết chết bọn họ.

“Chúng ta đi thôi!”

Ông ta không dám đánh cược, đành phải từ bỏ nhiệm vụ mang Phùng Giai Di về, trước khi đi, ông ta còn hầm hầm nhìn về phía Dương Thanh, đanh giọng: “Nhất định mày sẽ phải hối hận!”

Nói xong, Nghiễm Văn thực sự dẫn người rời khỏi đó.

Phùng Giai Di nhìn về phía Dương Thanh, ánh mắt rất phức tạp: ‘Chẳng phải anh đã nói sẽ không giúp đỡ tôi sao?”

Dương Thanh lạnh lẽo nói với cô ta: “Vừa rồi bố cô gọi điện cho tôi, nói là máy bay tư nhân của Hoàng tộc họ Phùng đã bị cài bom, một khi chúng ta sử dụng nó, chỉ sau hai tiếng cất cánh, máy bay sẽ nổ tung. Bố cô còn nhờ tôi mang cô rời khỏi Hoàng thành Phùng”.

“Anh nói cái gì?”