Chiến Thần Ở Rể

Chương 2773




Chương 2773:

“Cậu muốn đến Hoàng tộc họ Phùng sao?”

Tiền Bưu lo lắng hỏi.

Dương Thanh nhìn ông ta, đáp: “Hoàng tộc họ Phùng giam lỏng anh em tốt của tôi, giờ còn bắt cả em gái của tôi đi, chẳng lẽ tôi không nên đến đó?”

Tiền Bưu vội vàng khuyên: “Ý tôi không phải vậy đâu cậu Thanh! Tôi chỉ muốn nói rằng dù sao Hoàng tộc họ Phùng cũng là thế lực cổ xưa đứng trên cả bốn Hoàng tộc lớn, sâu không lường được, nếu cậu thật sự muốn đến đó thì tôi sẽ dẫn người trong Ảnh Vệ đi cùng cậu”.

Dương Thanh lắc đầu, khuôn mặt tối tăm: “Hoàng tộc họ Phùng không phải nơi người trong Ảnh Vệ có thể đến. Tôi sẽ tự đi!”

Hoàng tộc họ Phùng là một trong hai Hoàng tộc cổ xưa lớn, thực lực vượt xa bốn Hoàng tộc lớn của Chiêu Châu, trong mỗi Hoàng tộc cổ xưa đều có đến vài cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Ảnh Vệ ngày nay tuy cũng đã có vô số cao thủ, cấp bậc Thần Cảnh đỉnh phong cũng phải có vài người, nhưng nếu định tới gây áp lực cho một Hoàng tộc cổ xưa sở hữu đến mấy cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì thực lực như thế còn quá yếu.

Đúng lúc này, Lạc Bân đi vào báo: “Thưa chủ tịch, cô Lâm tới”.

Dương Thanh vội nói: “Mau mời chị ấy vào đi!”

Ngải Lâm nhanh chóng đi vào phòng làm việc của Dương Thanh, Tiền Bưu rời khỏi đó, chừa lại không gian riêng cho hai người. Không còn người ngoài ở đây, Dương Thanh liền nói: “Chị Lâm, xin lỗi, em đã liên lụy mọi người rồi”.

Dương Thanh vô cùng áy náy và tự trách, Mã Siêu một thân một mình đi tìm anh nên mới bị cao thủ của Hoàng tộc họ Phùng mang về Hoàng tộc.

Hiện giờ, Phùng Tiểu Uyển cùng bé Tĩnh An cũng bị cao thủ của Hoàng tộc họ Phùng bắt mang đi rồi.

Chồng và con trai của Ngải Lâm đều đã bị Hoàng tộc họ Phùng mang đi, lòng cô ấy đau khổ cỡ nào, không cần hỏi cũng biết.

Ngải Lâm vội vàng hỏi: “Dương Thanh, cậu tìm được Tĩnh An rồi à?”

Dương Thanh không có ý giấu giếm, gật đầu nói ngay: “Tiểu Uyển và bé Tĩnh An đều đã bị người của Hoàng tộc họ Phùng mang đi, em đang định tới Hoàng tộc họ Phùng một chuyến”.

Nghe đến Hoàng tộc họ Phùng, Ngải Lâm lập tức trầm mặc, khuôn mặt tràn đầy lo âu.

Hoàng tộc họ Phùng không phải một Hoàng tộc tầm thường, trước đây Dương Thanh tới Hoàng thành Thượng Quan còn suýt thì mất mạng ở đó, khó khăn lắm mới sống sót trở về, nay lại muốn đến một Hoàng tộc họ Phùng có thực lực mạnh hơn tìm cách cứu người.

Trầm mặc hồi lâu, Ngải Lâm mới cất lời, sắc mặt cực kì phức tạp: “Dương Thanh, tuy tôi không muốn cậu phải mạo hiểm nhưng tôi thực sự đã hết cách rồi, chẳng biết phải nhờ ai nữa, xin cậu nhất định phải cứu chồng con tôi và Tiểu Uyển về, trông cậy vào cậu cả đấy!”

Dương Thanh vội đỡ lời: “Chị Lâm, chị nói gì thế, Mã Siêu là anh em tốt của em, Phùng Tiểu Uyển lại là em gái em, bé Tĩnh An cũng coi như là con nuôi của em, em đi cứu bọn họ là chuyện đương nhiên mà”.

“Trong thời gian này, chị cứ bình tĩnh ở yên tại Yến Đô đi, chờ tin của em, em bảo đảm sẽ đưa bọn họ bình an trở về”.

Tiễn Ngải Lâm ra về, Dương Thanh cảm thấy trọng trách trên vai dường như lại nặng nề hơn, anh còn chưa từng tiếp xúc tới Hoàng tộc họ Phùng, không biết hành trình tới Hoàng tộc họ Phùng lần này liệu có thuận lợi không.

Nhưng mà hẳn khó lòng thuận lợi được.