Chương 2772:
Ba tiếng sau, máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Yến Đô. Lại trở về nơi đây, lòng Dương Thanh bồi hồi cảm xúc.
“Cảnh giới võ thuật của mình đã là Siêu Phàm Ngũ Cảnh, dù là người bảo vệ Hoàng tộc cũng chưa chắc là đối thủ của mình. Đã đến lúc đón Thanh Tâm và Tiêu Tiêu về nhà rồi”.
Dương Thanh tự nhủ. Đã hơn nửa năm chia cách với vợ con, thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện, thậm chí anh còn suýt chết.
Nhưng có thể xem như trong cái rủi có cái may, hiện giờ thực lực của Dương Thanh đã là Siêu Phàm Ngũ Cảnh, lấy hết thủ đoạn ra cũng có thể giằng co với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh.
“Cậu Thanh, cuối cùng cậu cũng về rồi!”
Khi Dương Thanh đi tới tập đoàn Nhạn Thanh, Lạc Bân vui mừng đến rơi nước mắt, nét mặt cực kỳ kích động.
Dương Thanh vỗ vai của Lạc Bân, ánh mắt cũng đầy cảm kích, nói: “Vất vả cho ông rồi!”
Vì anh mà tập đoàn Nhạn Thanh đã chịu rất nhiều đả kích từ các thế lực hùng mạnh. Nửa năm qua, tập đoàn đã vài lần đứng trên bờ phá sản, chính Lạc Bân đã một mình ngăn cơn sóng dữ mới giữ cho tập đoàn được tồn tại.
Tuy nhiên, việc tập đoàn Nhạn Thanh bị chèn ép đã trở thành quá khứ, từ khi Dương Thanh trở về, không một ai dám làm vậy nữa.
Tin tức Dương Thanh trở về nhanh chóng được lan truyền toàn bộ Yến Đô, những gia tộc có quan hệ tốt với anh đều vui mừng khôn xiết, những thế lực từng chèn ép tập đoàn Nhạn Thanh trong thời gian qua thì thấp thỏm lo sợ.
Nhưng điều làm họ bất ngờ là đã qua ba ngày rồi mà Dương Thanh vẫn không có động thái gì như sẽ ra tay với họ.
Trong ba ngày này, ba Hoàng tộc họ Thượng Quan, họ Long và họ Đoàn lần lượt mở họp báo, tuyên bố rằng sẽ đẩy mạnh việc hợp tác với tập đoàn Nhạn Thanh.
Tên tuổi của tập đoàn tức thì vang khắp toàn bộ Chiêu Châu, nhiều người bình thường không biết đến tập đoàn Nhạn Thanh đều đã nắm thông tin về họ – một doanh nghiệp tài giỏi có thể khiến cho ba Hoàng tộc lớn đặc biệt mở họp báo để tuyên bố về sự hợp tác giữa hai bên.
Trong ba ngày ngắn ngủi, giá trị thị trường của tập đoàn Nhạn Thanh tăng cao, cổ phiếu cũng có bước tiến triển đáng kể trong nhiều ngày liên tiếp.
Nhiều người đều đang suy đoán mối quan hệ giữa tập đoàn Nhạn Thanh và Hoàng tộc họ Diệp, dù sao trong bốn Hoàng tộc lớn của Chiêu Châu chỉ có mỗi mình Hoàng tộc họ Diệp là không có dấu hiệu nào cho thấy họ muốn hợp tác với tập đoàn Nhạn Thanh.
“Lẽ nào Hoàng tộc họ Diệp và tập đoàn Nhạn Thanh có ân oán gì với nhau? Nếu không thì vì sao những Hoàng tộc kia đã tuyên bố sẽ hợp tác với họ rồi nhưng Hoàng tộc họ Diệp thì không?”
“Có ân oán chắc rồi, hơn nữa còn lớn nữa kìa”.
“Hình như các bác chú ý nhầm chỗ rồi thì phải? Không phải các bác nên tò mò chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh là ai nhất sao? Đó là một người lãnh đạo tài giỏi đến mức có thể khiến cả ba Hoàng tộc lớn đều nể trọng mà”.
…
Hầu như ai cũng đang suy đoán gia thế của Dương Thanh, còn người trong cuộc thì đang nghiêm túc ngồi trong văn phòng trên tầng cao nhất của tập đoàn Nhạn Thanh, trước mặt là một người trung niên có thái độ rất kính cẩn.
“Cậu Thanh, chỉ điều tra ra được cô Phùng bị một trong hai Hoàng tộc cổ xưa là Hoàng tộc họ Phùng bắt đi, còn về việc cô ấy có bị mang đến đó hay không thì vẫn chưa có tin tức gì”.
Tiền Bưu đứng đối diện với Dương Thanh, cung kính báo cáo.
Nét mặt của Dương Thanh âm trầm đến đáng sợ, anh híp mắt nói: “Hoàng tộc họ Phùng à?”
Mã Siêu cũng đang bị nhốt tại Hoàng tộc họ Phùng, đến nay vẫn chưa có tung tích.