Chương 2691:
Thượng Quan Nhu không nói thêm gì nữa, với sự thông minh của cô ta, đương nhiên có thể đoán được cao thủ thần bí đó chắc là người có thực lực cực mạnh bên cạnh Thượng Quan Hoàng.
“Cho dù thế nào tôi cũng hy vọng tối hôm nay cậu có thể bảo đảm sự an toàn của mình đầu tiên”.
Thượng Quan Nhu bỗng nhiên nhìn chằm chằm Dương Thanh nói, trên mặt ngập tràn lo âu.
Cô ta vốn ngĩ sẽ không tới tìm Dương Thanh nữa, nhưng sau khi biết tối nay họ sẽ ra tay với nhà họ Lý, cô ta vẫn không thể khống chế được mình, cho nên cố ý chạy tới dặn dò Dương Thanh.
Dương Thanh khẽ mỉm cười, sau đó nói:”Chị cũng vậy, chị là bạn của tôi, tôi không hy vọng chị chịu bất lỳ tổn thương nào.”
Không iết vì ssao Dương Thanh luôn có cảm giác tâm trạng không yên, anh có dự cảm tối nay sẽ xảy ra chuyện.
Thời gian sau đó, Dương Thanh không tu luyện tiếp nữa. Qua thời gian tu luyện này, anh đã phát hiện phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh chỉ có thể giúp mình hồi phục vết thương.
Nhưng vì tu vi võ đạo của anh chưa khôi phục lại cho nên dù anh có tu luyện như thế nào cũng không thể giữ lại được khí thế võ đạo trong cơ thể.
Bây giờ anh giống như một cái sàng vậy, hoàn toàn không thể hấp thu khí thế võ đạo chuyển hóa qua Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.
Lúc này, trên bàn trà nhỏ trước mắt anh bày một tấm bản đồ rất lớn, là bản đồ Hoàng thành Thượng Quan.
Vị trí trung tâm của bản đồ là Hoàng tộc họ Thượng Quan, bốn phía xung quanh chính là những gia tộc lớn đứng đầu trong Hoàng thành, trong đó có nhà họ Lý chiếm giữ diện tích lớn nhất.
Tấm bản đồ này vô cùng chi tiết, sân bay, đường sắt, còn cả các đường quốc lộ… đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng trên bản đồ.
Dương Thanh bỗng nhiên tự lẩm bẩm: “Tối nay mình phải rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan!”
Không sai, anh vốn không định giúp Hoàng tộc Thượng Quan đối phó nhà họ Lý mà chỉ muốn lợi dụng lúc hỗn loạn để rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan mà thôi.
Tối nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ khai chiến với nhà họ Lý,chỉ cần anh ra mặt, nhất định sẽ phải giao chiến với Lý Trọng. Nhưng tình trạng bây giờ của anh vốn không phải đối thủ của Lý Trọng, đối phương chỉ dùng một ngón tay cũng có thể giết chết anh.
Hoàng tộc Thượng Quan vốn chỉ muốn lợi dụng anh, nên cho dù anh rời đi cũng sẽ không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, chỉ là trong lòng sẽ tràn đầy áy này với Thượng Quan Nhu.
Mặc dù anh không thể mở lòng với Thương Quan Nhu, nhưng trong khoảng thời gian ở lại Hoàng tộc họ Thượng Quan, nếu không có cô ta, chắc hẳn tin anh bị phế võ đạo đã sớm lộ ra bên ngoài.
Dương Thanh tự thì thầm: “Hôm nay mình vẫn không thể rời đi, chỉ có thể chờ đến chín giờ tối, khi Hoàng tộc Thượng Quan đến nhà họ Lý”.
“Chọn ngồi máy nay rời đi là chuyện không thể, một khi Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện mình mất tích, nhất định nghĩ đến sân bay đầu tiên. Một khi sân bay bị phong tỏa, dù mình mọc cánh cũng khó bay được”.
Vừa nói anh vừa dùng bút mực đỏ gạch lên vị trí sân bay trên bản đồ.
Sau đó, anh lại nhìn đến ga tàu hỏa, thấp giọng nói: “Tàu hỏa xem ra khá ổn, chỉ cần mình nghĩ cách trà trộn được lên tàu, chờ tàu rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan rồi, mình mua bổ sung vé tàu là được. Đến khi đó dù Hoàng tộc họ Thượng Quan biết mình rời đi, muốn ngăn cản cũng muộn rồi”.
“Nhưng đây vẫn không phải lựa chọn tốt nhất. Trừ khi mình có thể thuận lợi trà trộn lên tàu rồi rời đi đúng lúc, nếu không một khi bị Hoàng tộc phát hiện, chỉ sợ đường sắt cũng bị phong tỏa”.
Dương Thanh vừa nói vừa vẽ một dấu hỏi lớn ở vị trí ga tàu hỏa.
Sau đó anh lại nhìn các tuyến đường quốc lộ nhì nhằng, đan xen nhau vô cùng phức tạp ở Hoàng thành Thượng Quan, nhưng con đường chính để rời khỏi đây lại chỉ có vài cái.
Dương Thanh lại nói: “Có lẽ có thể ngồi xe rời đi, nhưng giống nhau, một khi Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện mình mất tích nhất định sẽ phong tỏa cả Hoàng thành, tất cả các trạm kiểm soát chính chắc chắn sẽ bị phong tỏa”.
“Nhưng so với đi máy bay hay tàu hỏa, ngồi xe vẫn có tính cơ động hơn. Hoàng thành Thượng Quan rất lớn, dù Hoàng tộc có phong tỏa cả Hoàng thành cũng chỉ có thể phong tỏa các góc chết. Với thể xác Siêu Phàm Cảnh của mình, rời khỏi Hoàng thành hẳn không phải chuyện quá khó”.