Chiến Thần Ở Rể

Chương 2690




Chương 2690:

Dương Thanh không quan tâm nữa, anh lại nhắm mắt, tiếp tục tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đao Thiên Diễn Kinh.

Thượng Quan Hoàng thấy vậy, dù trong lòng hơi bất mãn nhưng cũng không nói gì nữa, nhanh chóng xoay người rời đi.

Sau khi lão ta đi rồi, Dương Thanh mới mở mắt ra, ánh mắt thoáng lóe lên tia sắc bén, anh lạnh lùng nói: “Thật sự coi tôi là thằng ngu ư?”

Sao anh có thể không hiểu ý của Thượng Quan Hoàng chứ? Không phải lão ta muốn anh lúc nào cũng phải chịu sự quản lý của Hoàng tộc sao?

Thượng Quan Hoàng vừa đi được một lát, Thượng Quan Nhu lại đến.

“Tôi nghe ông nội nói tối nay sẽ ra tay với nhà họ Lý, hôm nay cậu cảm thấy thế nào rồi? Nếu cảm thấy cơ thể chưa ổn, tôi sẽ bảo ông nội thay đổi kế hoạch”.

Thượng Quan Nhu vừa thấy Dương Thanh đã lập tức lo lắng hỏi.

Dương Thanh lắc đầu, khi nhìn Thượng Quan Nhu, ánh mắt anh còn mang vài phần áy náy. Anh thật sự không muốn lừa gạt cô ta, nhưng lại không thể không gạt.

“Yên tâm đi, tôi không sao”.

Dương Thanh nói, sau đó lại bất ngờ hỏi: “Chị cho rằng nếu không có tôi, liệu cơ hội Hoàng tộc họ Thượng Quan thắng được nhà họ Lý có lớn hay không?”

Thượng Quan Nhu hơi sững sờ, không hiểu tại sao Dương Thanh lại nói như vậy, suy nghĩ một lát, cô ta lắc đầu, mặt đầy đau khổ nói: “Ông tổ nhà họ Lý – Lý Trọng, vốn đã là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, 50 năm trước, còn có chín tên cao thủ nhà họ Lý biến mất cùng lão ta”.

“Nếu tôi đoán không lầm, cao thủ Lý Giang Hùng mang đến hôm đó có thực lực Siêu Phàm Cảnh, cũng chính là một trong chín cao thủ cùng biến mất với Lý Trọng năm mươi năm trước”.

“Chỉ là bây giờ không thể chắc chắn tám người kia đã đột phá đến Siêu Phàm Cảnh hay chưa? Nếu bọn họ đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, không có cậu, Hoàng tộc Thượng Quan chắc chắn không có phần thắng”.

Dương Thanh hỏi: “Ngay cả nhà họ Lý cũng có cao thủ Siêu Phàm Cảnh, còn giấu mình lâu như vậy, chẳng lẽ Hoàng tộc Thượng Quan không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh ẩn thân hay sao?”

Thượng Quan Nhu lắc đầu: “Với địa vị hiện giờ, tôi vẫn chưa thể tiếp xúc với cao thủ bậc đó, nhưng tôi cảm thấy Hoàng tộc chắc chắn có cao thủ Siêu Phàm Cảnh ẩn núp trong bóng tối. Chỉ là dựa vào cao thủ Siêu Phàm Cảnh đó vẫn chưa thể đảm bảo có thể trấn áp được nhà họ Lý. Nếu không Hoàng tộc Thượng Quan đã sớm ra tay với nhà họ Lý rồi”.

Nghe Thượng Quan Nhu nói như vậy, nỗi lo trong lòng Dương Thanh cũng vơi vớt rất nhiều.

“Đúng rồi, bên cạnh ông nội chị có một cao thủ thần bí mặc áo đen, trên mặt mang mặt nạ, chị biết lão ta có lai lịch gì không?” Dương Thanh bỗng hỏi.

Thượng Quan Nhu hơi sửng sốt, sau đó lập tức lắc đầu: “Sao tôi lại không biết bên cạnh ông nội còn có một cao thủ thần bí như vậy?”

Thấy dáng vẻ kinh ngạc cả Thượng Quan Nhu, chắc cô ta không biết thật.

Dương Thanh nhất thời nhíu mày, anh đã gặp cao thủ thần bí đó mấy lần rồi, lần nào cũng có thể cảm nhận được sức ép vô cùng kinh người từ trên người đối phương.

Sức ép đó không phải đối phương cố gắng tản ra, mà là khí thế từ bản thân, cao thủ cấp bậc này chỉ có thể là cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Chỉ là đối phương rốt cuộc là cao thủ cảnh nào, Dương Thanh lại không rõ lắm.

Anh vốn cho là Thượng Quan Nhu sẽ biết, nhưng không ngờ ngay cả cô ta cũng không hay biết. Như vậy cao thủ thần bí đó không hề lộ diện lúc bình thường, đến cả người của Hoàng tộc cũng không biết.

“Cậu chắc chắn người nọ là cao thủ bên cạnh ông nội tôi chứ?”, Thượng Quan Nhu đột nhiên hỏi.

Dương Thanh gật đầu: “Lần trước, ông nội cô dẫn lão ta cùng đi tìm tôi”.