Chiến Thần Ở Rể

Chương 2598




Chương 2598:

 

Tống Hữu nhìn về phía Tống Tả: “Nhà họ Lý định bắt đầu kế hoạch với Hoàng tộc họ Diệp rồi sao?”

 

Tống Tả gật đầu: “Mặc kệ ông ta, bọn mình tiếp tục quan sát để lỡ cậu Thanh có cần giúp đỡ.

 

“Em biết rồi!”

 

Không bao lâu sau, dưới chân núi đã nổ ra trận chiến lớn, Lý Trọng dẫn đầu cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh nhà họ Lý chủ động tấn công người của Hoàng tộc họ Diệp.

 

Hiện giờ, Hoàng tộc họ Diệp chỉ có duy nhất Diệp Lâm là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, lão ta đang chiến đấu với Dương Thanh, mà nhà họ Lý có Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, người trong nhà họ Lý không lo mình sẽ bị kẻ thù giết nên yên tâm liều chết chiến đấu.

 

Lý Trọng đứng một bên quan sát toàn bộ chiến trường, lão ta không động thủ, chỉ cần cao thủ nhà họ Lý không bị giết là được.

 

“Đây là ân oán giữa chúng tôi và Hoàng tộc họ Diệp, ai dám xen vào chính là kẻ thù của chúng tôi!”

 

Cảm nhận được ý chí chiến đấu trên người của cao thủ thuộc các thế lực đứng đầu Hoàng thành Diệp, ánh mắt Lý Trọng lạnh lùng, nghiêm giọng nói, khí thế võ đạo đáng sợ của cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhanh chóng trấn áp toàn bộ.

 

Một số cao thủ các nơi có quan hệ tốt với Hoàng tộc họ Diệp sau khi cảm nhận khí thế kinh khủng phát ra từ Lý Trọng thì vội vàng thu lại uy thế trên người.

 

Có Lý Trọng ở đó, sĩ khí của cao thủ nhà họ Lý dâng cao, họ dùng hết sức chiến đấu. Người của Hoàng tộc họ Diệp liên tiếp bị đánh bại, lũ lượt tháo chạy.

 

Diệp Lâm đang chiến đấu với Dương Thanh cũng cảm giác được chuyện xảy ra dưới chân núi, sắc mặt biến đổi, nhìn chằm chằm Dương Thanh tức giận nói: “Dương Thanh, sao cậu có thể để cao thủ Siêu Phàm Cảnh đánh nhau với cao thủ Thần Cảnh trong Hoàng tộc họ Diệp chứ?”

 

Dương Thanh cười lạnh: “Ai nói với ông cao.

 

thủ Siêu Phàm Cảnh bên tôi đánh nhau với cao thủ Thần Cảnh bên Hoàng tộc họ Diệp?”

 

Đương nhiên anh cũng có thể cảm nhận được Lý Trọng không ra tay, đó chỉ là cuộc chiến giữa các cao thủ Thần Cảnh thuộc nhà họ Lý và Hoàng tộc họ Diệp, còn Lý Trọng chỉ đứng ở một bên.

 

Chẳng qua, bất cứ khi nào cao thủ nhà họ Lý sắp bị giết, lão ta sẽ đột nhiên xuất hiện, nhưng chỉ giải cứu người của mình chứ không ra tay với người của Hoàng tộc họ Diệp.

 

Diệp Lâm nhìn thấy đám cao thủ Hoàng tộc họ Diệp ngã xuống thì sắc mặt vô cùng u ám: “Dương Thanh, cậu đừng khinh người quá đáng!

 

Đây là trận chiến của tôi và cậu, kêu họ dừng đánh nhanh lên”.

 

Dương Thanh cười lạnh: “Đánh nhau với tôi mà còn dám phân tâm chuyện khác, người muốn chết là ông đấy!”

 

Vừa dứt lời, anh đã lao tới trước người Diệp Lâm, đồng thời tung ra một chưởng.

 

“Rầm!”

 

Một chưởng của Dương Thanh đánh trúng ngực Diệp Lâm. Lão ta buộc phải lui về phía sau bảy tám bước, còn chưa kịp đứng vững thì công kích của anh lại ập tới.

 

“CútI”

 

Diệp Lâm tức giận, mạnh mẽ dừng bước, đánh mạnh một quyền vào đầu Dương Thanh.

 

Ban đầu Dương Thanh chủ động tấn công, nhìn thấy nắm đấm Diệp Lâm đánh về phía đầu mình thì ngay lập tức giãm lên đất, thân thể mạnh mẽ quay sang trái.

 

Năm đấm của Diệp Lâm, gần như đã chạm qua tai.

 

Dương Thanh sớm có chuẩn bị, ngay thời điểm né sang trái đột nhiên thu tay phải, đồng thời gấp tay phải và xoay tròn.

 

“Rầm!”

 

Dương Thanh dùng cùi chỏ đánh mạnh vào.