Chương 2500:
“Được, mọi người đã đồng ý để Đế Thôn xuất thế thì hôm nay chúng ta cùng nhìn Đế Thôn xuất thế đi!”, Diệp Hoàng hét to một tiếng.
Tất cả mọi người đều phát ra tiếng hoan hô rung trời, bầu không khí được nâng lên đỉnh điểm chỉ trong nháy mắt.
Diệp Hoàng vây vấy tay, đợi đến khi mọi người yên tính lại mới nói tiếp: “Tiếp theo chúng ta sẽ nói đến quy định trong cuộc chiến tranh giành Đế Thôn”.
Ánh mắt đảo qua toàn sảnh tiệc, lão ta từ từ nói: “Vì trăm năm trước người kia đã quy định Vương tộc và Hoàng tộc không được can thiệp vào việc tranh giành Đế Thôn, nhưng mà…”
Nói đến đây, Diệp Hoàng bỗng nhiên dừng lại khiến cho mọi người rất sốt ruột, nhưng không ai dám giục, đều tỏ vẻ mong chờ nhìn về phía lão ta.
Dương Thanh biết, bây giờ mới đến phần quan trọng.
Quả nhiên, Diệp Hoàng chỉ dừng lại khoảng mười giây thì nói tiếp: ‘Chúng tôi không can thiệp vào việc tranh giành Đế Thôn, nhưng mong muốn nhân cơ hội lần này để cho cao thủ trong Hoàng tộc tôi cảm nhận được các cao thủ ẩn thế không xuất hiện mạnh mẽ đến mức nào’.
“Nhưng mà mọi người cứ yên tâm, mọi hoạt động của Hoàng tộc tôi sẽ không được tính vào cuộc chiến này, chỉ là muốn tăng thêm cho mọi người chút niềm vui khi trao đổi võ thuật trong cuộc chiến khô khan này, đồng thời để cho mọi người biết thực lực của Hoàng tộc chúng tôi thôi”.
“Còn về quy tắc của cuộc tranh giành Đế Thôn, rất đơn giản, chỉ có duy nhất một quy tắc đó là ai mạnh thì người đó thảng! Ai có thể đạt được ngôi vị quán quân thì đó chính là Vương của Yến Đô, có tư cách để nắm giữ Đế Thôn”.
Lời này vừa nói ra, mọi người lại phát ra tiếng hoan hô vang trời.
Mà người của ba Hoàng tộc lớn là Long, Đoàn, Thượng Quan đều trở nên âm trầm, vì mối quan hệ với Dương Thanh, bọn họ không có ý định tranh giành Đế Thôn.
Nhưng Diệp Hoàng lại nói người trong Hoàng tộc cũng có thể tham gia vào đó, nhưng lại không tính kết quả.
Bây giờ, Diệp Lâm, cao thủ Siêu Phàm Cảnh luôn giấu mặt của Hoàng tộc họ Diệp đang ở đây, lão ta mạnh mẽ đến mức nào thì không ai biết.
Cho dù là Dương Thanh cũng không hề hay biết thực lực thật sự của Diệp Lâm mạnh ra sao.
Trong mät Dương Thanh tỏa ra một tia sắc lạnh. Đương nhiên anh hiểu rằng, Hoàng tộc họ Diệp để người trong Hoàng tộc ra thi đấu tranh giành Đế Thôn mà không tính kết quả là để đối phó với mình.
Tất nhiên, Hoàng tộc này tự tin rằng không ai có thể đánh bại được Diệp Lâm nên mới dám nói như vậy.
Băng cách đó, kể cả Dương Thanh cũng không có lý do để ngăn cản.
Hoàng tộc họ Diệp muốn người ta thấy, mặc dù không tham gia tranh giành Đế Thôn nhưng lại để cao thủ Hoàng tộc tham gia đấu võ, không phải vì muốn kìm giữ mọi kẻ địch của mình hay sao?
Lúc đó, nếu như có ai không nghe lời Hoàng tộc họ Diệp thì cứ để cho người đó mất đi tư cách tham gia đấu võ.
Giống như nếu Dương Thanh muốn tham gia đấu võ thì Diệp Lâm sẽ ra mặt, bên ngoài thì nói muốn giao lưu võ thuật, thật ra là sẽ dùng toàn lực đánh chết anh.
Với thực lực của Diệp Lâm, cho dù không giết được Dương Thanh thì ít nhất vẫn có thể làm yếu đi thực lực của anh. Khi đó, chỉ cần có thêm một cao thủ Siêu Phàm Cảnh mà Hoàng tộc họ Diệp âm thầm nâng đỡ thì có thể đánh bại được Dương Thanh.
“Diệp Hoàng tính toán thật giỏi!”
Vừa lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên không đúng lúc, trong chốc lát mọi người đều cùng nhìn về phía người nói chuyện.
Diệp Hoàng nhíu mày, nhìn về phía nhà họ Lý ở Hoàng thành Thượng Quan, lạnh lùng nói: “Không biết ý của chủ gia tộc họ Lý là gì?”
“Hoàng tộc họ Diệp của tôi luôn ngay thẳng, không nhúng tay vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn. Vậy mà ông lại nói rằng tôi đang toan tính?
Thực lực của Hoàng tộc họ Diệp rõ ràng ở đó, tôi cần toan tính với ai nữa?”