Chiến Thần Ở Rể

Chương 2385




Chương 2385:

 

Nếu có thực lực Siêu Phàm Cảnh chân chính sẽ không thể nào có biểu hiện giống như Đậu Hầu.

 

Đậu Hầu bây giờ trông không có gì là bình thường cả.

 

“Không cần biết tôi dùng thủ đoạn gì, nhưng có một điều chắc chắn là lúc này tôi đã có sức mạnh của Siêu Phàm Nhất Cảnh. Mặc dù phải trả một cái giá lớn nhưng nếu như có thể tiêu diệt được nhà họ Thái thì vẫn rất đáng giá”.

 

Đậu Hầu đang nói thì chớp mắt một cái, biến mất ngay tại chỗ.

 

“Không ổn rồi!”

 

Gương mặt của Thái Hiền bỗng nhiên biến sắc, theo phản xạ có điều kiện đạp mạnh chân xuống đất, cơ thể đã biến mất tại chỗ.

 

“Rầm!”

 

Giây tiếp theo, Đậu Hầu xuất hiện, đang lúc Thái Hiền còn chạy trốn thì tung ra một chiêu khiến cho Thái Hiền bay xa mười mấy mét.

 

Lúc này, xung quanh bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng!

 

Lúc đầu tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái muốn cùng nhau vây đánh đều trợn tròn mắt.

 

Mặc dù bọn họ rất mạnh nhưng suy cho cùng thực lực vẫn chỉ đang ở Thần Cảnh đỉnh phong, đối đầu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì không hề có khả năng chống lại.

 

Cho dù Đậu Hầu sử dụng thủ đoạn nào đó để nâng thực lực thì đó vẫn là Siêu Phàm Nhất Cảnh, muốn giết chết mấy người bọn họ thực sự rất dễ dàng.

 

Dù sao, ngay cả bán bộ Siêu Phàm Cảnh như Thái Hiền còn chưa thể đỡ được một chiêu của Đậu Hầu thì đã thua.

 

“Chạy thôi!”

 

Một cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Thái bỗng nhiên lên tiếng.

 

Vừa dứt lời thì người đó quay người bỏ chạy, bên cạnh đó còn có bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng quyết định quay người bỏ chạy theo.

 

Năm người này không phải người của nhà họ Thái mà là cao thủ đứng đầu của nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp.

 

Hôm nay họ dám đến đây là vì muốn giúp nhà họ Thái nắm Hoàng thành Thượng Quan trong tay, từ đó giúp nhà họ Phạm mưu cầu lợi ích.

 

Nhưng mà bây giờ, mọi chuyện đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của bọn họ, nếu như ở lại chỗ này thì chỉ có con đường chết.

 

Vì thế nhà họ Thái chỉ còn ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, tất cả đều hoang mang lo sợ, trong lòng phân vân không ngừng.

 

Họ là người của nhà họ Thái, đương nhiên không thể vứt bỏ người nhà được, nhưng ở lại đây thì chỉ còn một con đường chết.

 

“Thái Hiền, ông đáng chết!”

 

Sau khi tung ra một chiêu đánh bay Thái Hiền, gương mặt Đậu Hầu trở nên vô cùng dữ tợn, hai con mắt long lên sòng sọc nhìn Thái Hiền, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Bây giờ Thái Hiền chỉ cảm thấy máu trong cơ thể sôi lên cuồn cuộn, hoàn toàn không còn sức đánh trả khi phải đối đầu với Đậu Hầu đang trong trạng thái đó.

 

Còn Đậu Hầu từ trên cao nhìn xuống Thái Hiền, ánh mắt đằng đằng sát khí, lại cố gắng kìm nén lại để bản thân không giết Thái Hiền.

 

Thái Hiền nhìn thấy sự đấu tranh trong ánh mắt Đậu Hầu thì cảm thấy khó hiểu. Đậu Hầu của lúc này trông như muốn giết lão ta nhưng rồi lại cố gắng khống chế sự giận dữ của mình để không làm vậy.

 

Không chỉ thế, khí thế trên người Đậu Hầu mỗi lúc một lớn hơn, phần da thấy được dần dần thấm ra máu tươi.