Chương 2241:
Dương Thanh lạnh lùng nhìn Diệp Chi Phàm, híp mắt nói: “Tôi đang định tha mạng cho ông, bây giờ xem ra không cần nữa rồi”.
Dứt lời, anh tiện tay vung lên.
“Phập!”
Sác mặt Diệp Chỉ Phàm lập tức cứng đờ, chậm rãi ngã xuống dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
Bọn họ thấy trên cổ ông ta có một vệt máu rất nhỏ, sau đó máu tươi trào ra.
Am!
Cả không gian chìm vào yên tĩnh. Ai cũng khiếp sợ, toàn thân run lẩy bẩy.
Ba cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp cũng sợ choáng váng.
Đến cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng Sợ run người.
Diệp Chi Phàm là dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp, bản thân là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.
Vậy mà giờ đây không đỡ nổi một đòn của Dương Thanh, bị giết ngay tại chỗ.
Quan trọng nhất là, xung quanh anh không hề có khí tức võ thuật, tựa như một người bình thường. Nhưng bọn họ biết rõ anh không phải người bình thường.
Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng không biết Diệp Chi Phàm bị Dương Thanh giết như thế nào, chứng tỏ thực lực hiện giờ của anh đã vượt xa Thần Cảnh đỉnh phong.
“Cậu Thanh bớt giận. Chúng tôi không hề muốn liên thủ đối phó cậu, đều tại Diệp Chi Phàm uy hiếp chúng tôi, đồng thời phái cao thủ ra phối hợp. Nhưng chúng tôi thật sự không dám!”
Đám người tới từ gia tộc lớn nhao nhao xin xỏ, dập đầu xuống đất.
Dương Thanh không thèm nhìn đám sâu kiến này, chỉ lạnh lùng nói: “Từ hôm nay, tôi yêu cầu toàn bộ cao thủ Thần Cảnh của mười bảy gia tộc có mặt ở đây đầu quân cho chiến vực, chiến đấu vì Chiêu Châu!”
“Dù là chủ gia tộc bước vào Thần Cảnh cũng phải đi. Nếu tôi biết các người cố tình che giấu, gia tộc các người cũng không cần tồn tại nữa”.
Dứt lời, anh vung tay một cái, khí tức khủng bố càn quét bốn phía.
“Uỳnh uỳnh uỳnh: Chiếc bàn gỗ tròn đät đỏ lập tức bị một lực lượng vô hình cuốn nát, biến thành một đống gỗ vụn.
“Chuyện này…”
Đám người có mặt ở đây đều là nhân vật chủ chốt của các gia tộc hàng đầu Chiêu Châu, thậm chí còn có cả chủ gia tộc, chưa ai từng thấy thủ đoạn mạnh mẽ như vậy.
Bọn họ sợ ngây người, ánh mắt tuyệt vọng.
Bọn họ không dám trái lời Dương Thanh, nhưng bảo bọn họ phái toàn bộ cao thủ Thần Cảnh trong gia tộc tới chiến vực chảng khác gì tai họa ngập đầu.
Nhưng bọn họ lại không dám không nghe theo, đua nhau cam đoan: “Cậu Thanh yên tâm, chúng tôi sẽ lập tức ra lệnh cho cao thủ Thần Cảnh trong gia tộc lên đường tới chiến vực, chiến đấu vì Chiêu Châu!”
Dương Thanh không thèm để ý, quay người rời đi.
Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi từ lúc trở về Yến Đô, anh đã đi tới rất nhiều nơi, mỗi nơi anh đặt chân tới đều sẽ có người tuyệt vọng.
Tin tức anh trở về cũng đã truyền khắp Yến Đô.
Vô số thế lực ngoại lai dời cả tộc tới Yến Đô phát triển đều cuống quýt rời đi.
“Tốt quá rồi. Có cậu Thanh ở đây, Yến Đô chính là thành lũy, không ai dám xâm phạm!”
“Cậu Thanh chính là Vương của Yến Đô chúng tai”