CHương 2187:
“Giờ mấy người còn muốn mời tôi đến Hoàng tộc họ Diệp nữa không?”
Dương Thanh đưa mắt nhìn những người kia, lạnh giọng hỏi.
Toàn bộ đỉnh Ninh Sơn yên lặng không một tiếng động, không một ai dám đáp lời, chỉ có tiếng gió thổi vù vù.
Thấy chẳng có ai lên tiếng, Dương Thanh xoay người định vào nhà.
“Dù có chết, bọn tao cũng phải bắt mày về cho bằng được!”
Hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đã chết một, chỉ còn lại cao thủ của Hoàng tộc họ Long, lão ta nhìn bóng lưng của Dương Thanh chăm chằm, nghiến răng nghiến lợi nói.
Lão ta là một trưởng lão của Hoàng tộc họ Long, đã chứng kiến trăm năm phồn vinh của Hoàng tộc, lúc này sự phát triển của Hoàng tộc đang đến thời điểm mấu chốt nhất, mọi biến cố xảy ra đều có thể mang lại tai họa cho bọn họ.
Thực lực Dương Thanh vừa thể hiện ra rất mạnh, cho thấy anh là một mối đe dọa rất lớn đối với Hoàng tộc họ Long.
Bây giờ có thể Dương Thanh vẫn chưa đạt đến trạng thái mạnh nhất, nhưng nếu cho Dương Thanh thêm thời gian tĩnh dưỡng thì đến khi hoàn toàn khôi phục sợ là càng mạnh hơn nữa.
Đã có thù oán với Dương Thanh rồi thì đành liều chết một trận thôi, cho dù không thể giết thì làm bị thương cũng được, như thế Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp sẽ giảm bớt một kẻ địch đáng gờm.
Vừa bước đến cửa thì nghe đối phương nói vậy, bước chân Dương Thanh lập tức dừng lại.
Anh từ tốn xoay người, híp mắt nhìn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Long kia.
“Đừng quên, từ khi được phái tới Ninh Sơn tìm Dương Thanh, chúng ta không được quan tâm đến vấn đề sống chết nữa. Chúng ta đang cống hiến cho tương lai của Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp”.
Người của Hoàng tộc họ Long lên tiếng: “Dương Thanh đã bị thương nhưng vấn có thể bộc phát ra sức mạnh đáng sợ đến vậy, nếu để cậu ta hoàn toàn khôi phục thì tháng ngày của Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Diệp sẽ chấm dứt!”
“Chúng ta phải dốc hết toàn lực đế giết Dương Thanh, không giết được thì làm cậu ta bị thương nặng, vậy cũng có thể là hoàn thành nhiệm vụ rồi!”
“Các anh em, xông lên!”
Theo tiếng hiệu lệnh này, mười một cao thủ Thần Cảnh đồng loạt bùng nổ sức chiến đấu mạnh nhất, vừa xông về phía Dương Thanh vừa hét to: “Giết!”
Dương Thanh vẫn đứng yên ở cửa như không ý thức được những cao thủ mình đang phải đối mặt kinh khủng đến nhường nào, chỉ đứng tại chỗ, nhưng đôi mắt lại toát lên sự thương hại.
Như đang thương hại những cao thủ Thần Cảnh đang xông lên để giết mình.
Ba vị Vương của Liên minh Vương tộc đều hoảng hốt, mười một người này đều là cao thủ Thần Cảnh, bất kỳ ai trong số họ đến bất kỳ thành phố nào cũng có thể thành lập một tổ chức cho riêng mình.
Vậy mà giờ đây, những cao thủ ấy lại hợp sức với nhau chỉ để đi giết một người chưa đầy ba mươi tuổi.
“Mấy người đã chọn cái chết thì tôi sẽ thành toàn!”
Nói xong, Dương Thanh bất chợt giơ chân lên rồi giãm xuống thật mạnh.
“Uỳnh!”
Tiếng chấn động vang lên, lấy vị trí đặt chân của anh làm điểm xuất phát, từng khe nứt rộng băng cánh tay lan tràn về phía những cao thủ Thần Cảnh kia.
“Âm ầm!”
Mặt đất rung chuyển kịch liệt như có động đất.
Cả ngọn núi như đang lung lay.