Chương 2168:
Sau khi Lục Nguyên Thông và Lục Xuyên rời đi, Mục Thiên Thiên vội nói: “Anh, nếu thế lực phía sau nhà họ Trương dẫn người đến, anh tuyệt đối đừng ra đấy!”
“Ngay cả cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong còn bị giết, cho dù anh có ra tay cũng không làm được gì đâu. Anh tuyệt đối đừng làm chuyện ngu ngốc”.
Lục Tinh Tuyết cũng đỏ mắt nói: “Anh, em biết anh rất lợi hại nhưng lần này nhà họ Lục phải đối mặt với kẻ địch rất mạnh”.
Cô ta nói xong, đột nhiên lấy ra một tấm thẻ ngân hàng nhét vào trong tay Dương Thanh, nức nở nói: “Anh, trong tấm thẻ này là tất cả số tiền em có được, chắc được tầm bốn, năm triệu đấy.
Anh cầm số tiền này và rời đi, tuyệt đối đừng quay về”.
Mục Thiên Thiên cũng vội vàng lấy ra một thẻ ngân hàng nhét vào trong tay Dương Thanh: ‘Anh, em có hơn một triệu, anh cũng cầm lấy”.
Dương Thanh rất cảm động khi thấy Lục Tỉnh Tuyết và Mục Thiên Thiên sốt ruột giục mình rời đi.
“Anh mau đi đi!”
Lục Tỉnh Tuyết thấy Dương Thanh vẫn đứng yên thì lập tức sốt ruột, vội vàng giục.
Hai mắt Mục Thiên Thiên cũng đỏ hoe, nói với Dương Thanh: “Anh ơi, anh nhất định phải rời đi bình an, không cần lo cho bọn em đâu, anh đi mau đi!”
Dương Thanh lắc đầu, trả tấm thẻ ngân hàng lại cho Lục Tỉnh Tuyết và Mục Thiên Thiên rồi dịu dàng nói: ‘Sao anh có thể bỏ các em lại mà đi được chứ?”
“Anh đừng làm chuyện ngu ngốc! Bọn em không có cách nào rời đi nhưng với thực lực của anh, muốn rời khỏi đây vẫn rất dễ dàng…”
Lục Tinh Tuyết còn chưa nói xong đã bị Dương Thanh ngắt lời: ‘Được rồi, các em không cần khuyên nữa, anh sẽ không rời đi đâu”.
“Các em yên tâm, nếu thế lực phía sau nhà họ Trương thật sự dám đến nhà họ Lục, anh chắc chăn sẽ không bỏ qua cho chúng!”
Lúc này, vẻ mặt Dương Thanh ngạo nghễ, trên người lộ ra sự uy nghiêm.
Lục Tinh Tuyết và Mục Thiên Thiên nhìn tới ngây người, dường như có thể thấy trên người Dương Thanh phát sáng.
“Anh..”
Lục Tinh Tuyết vân muốn khuyên nhưng bị Dương Thanh ngắt lời: “Các em tin anh không?”
“Đương nhiên bọn em tin anh nhưng bây giờ không phải là vấn đề tin hay không. Anh không biết cao thủ Vương Gảnh đỉnh phong mạnh tới mức nào đâu”.
Lục Tỉnh Tuyết đỏ mắt nói: “Em nghe nói, cho dù là chủ của năm Vương tộc lớn Chiêu Châu cũng chỉ có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong”.
“Lần này, đối thủ thật sự rất mạnh đấy!”
Nhưng mặc kệ Lục Tỉnh Tuyết và Mục Thiên Thiên khuyên thế nào, Dương Thanh vẫn không chịu rời đi.
Lúc này, Lục Nguyên Thông và Lục Xuyên cũng đang lo lắng. Bọn họ có thể cảm giác được thế lực phía sau nhà họ Trương sắp tới.
“Bố, bố nói xem cậu nhỏ có ra tay giúp chúng †a không?”
Lục Xuyên lo âu hỏi.
Lục Nguyên Thông thở dài và lắc đầu: ‘Bố không thể nói chắc được. Chỉ sợ bây giờ con bé Tỉnh Tuyết đang khuyên cậu ấy rời đi. Nếu cậu ấy rời đi thật, nhà họ Lục sẽ không còn khả năng chống lại”.
“Đứa con gái bất hiếu này!”
Lục Xuyên giận tới run người.