Chiến Thần Ở Rể

Chương 1902: 1902: Chương 1912






Sau khi Thượng Quan Nhu nói xong, ngay lập tức các Hoàng tộc và Hiệp hội Võ thuật im lặng.

Hôm nay bọn họ đến đây với mục đích là cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, muốn khống chế Đế Thôn.

Nếu bây giờ để lộ thực lực thật của bọn họ thì chờ sau khi giải quyết Lưu lão quái, sao bọn họ có thể tham gia cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô nữa?
“Diệp Xung, cậu thấy thế nào?”
Không ai nói chuyện, Thượng Quan Nhu chủ động hỏi.

Bên phía Hoàng tộc họ Diệp, Diệp Xung cười chua xót: “Tôi chỉ là cao thủ bán bộ Thần Cảnh, không có tư cách quyết định cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp có bắt tay đối phó với Lưu lão quái hay không”.

“Hoàng tộc họ Đoàn cũng không có ý định bắt tay!”
Bên phía Hoàng tộc họ Đoàn, một người trung niên mặc trang phục truyền thống lạnh nhạt nói, hoàn toàn không hề nể mặt Thượng Quan Nhu.

“Hoàng tộc họ Long cũng không có ý định!”
Bên phía Hoàng tộc họ Long, Long Khoa cũng lạnh giọng nói: “Cô Thượng Quan muốn làm mỹ nhân cứu anh hùng thì cứ làm đi, chúng tôi không có nhu cầu!”

Thượng Quan Nhu tức giận nhưng cuối cùng vân không nói gì.

Vốn dĩ cô ta cứ tưởng trong tình huống như thế này, ít nhất bốn Hoàng tộc lớn sẽ bắt tay nhau đối phó Lưu lão quái.

Nhưng cô ta sai rồi, đám khốn khiếp này không muốn bắt tay nhau chống kẻ thù mà chỉ muốn ngồi giữa hưởng lợi.

Cô ta lại nhìn sang hướng của Hiệp hội Võ thuật, nhìn Hoa Anh Kiệt.

Hoa Anh Kiệt chỉ hừ lạnh, thậm chí còn không hề có ý định trả lời Thượng Quan Nhu.

Điều này làm Thượng Quan Nhu cực kỳ bực mình nhưng cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã bị cô ta phái ra đối phó với Lưu lão quái nên giờ có nói gì cũng đã muộn.

“Âm ầm!”
Đúng lúc này, hai cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã bị đánh bay.

Nhất thời chỉ còn lại mình Lưu lão quái, lão ta đứng khoanh tay nhìn mọi người, cười mỉa hỏi: “Còn ai dám đấu với tôi không?”

Võ quán to như vậy nhưng không hề có bất kỳ tiếng động nào, không ai dám lên tiếng.

Nhưng phàm là những cao thủ bị Lưu lão quái nhìn đến, ai cũng cúi đầu xuống.

“Dương Thanh, bây giờ đến lượt cậu!”
Cuối cùng Lưu lão quái nhìn sang Dương Thanh.

Giờ phút này, ánh mät mọi người đều dồn lên người Dương Thanh.

Rất nhiều người nhìn Dương Thanh băng ánh mắt khác, Lưu lão quái vừa ra tay, chỉ mười mấy giây thôi đã dùng cổ thuật đánh bại mười cao thủ Thần Cảnh.

Ngay sau đó lại đánh bại Mã Siêu và Vương Chiến, đánh bại thêm hai cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Như vậy tính ra, bây giờ đã có mười bốn cao thủ Thần Cảnh thua dưới tay lão ta.

Nhưng một cao thủ Thần Cảnh mạnh mẽ như thế lại chủ động mời Dương Thanh, chẳng lẽ cảnh giới võ thuật của Dương Thanh cũng là Thần Cảnh đỉnh phong?
Nếu không sao Lưu lão quái lại nhằm vào anh?
Mã Siêu và Vương Chiến đã bị thương nặng, mặc dù vẫn còn sức để chiến tiếp nhưng nếu bây giờ mà đi đấu với Lưu lão quái thì chẳng khác nào đi chết.

“Anh ThanhI”.