Sắc mặt Tào Trí vô cùng nặng nề khi nghe được tiếng cúp máy trong điện thoại.
Đương nhiên hắn ta hiểu ý của Tôn Húc.
Dương Thanh có thể bảo vệ bố vợ và con gái, còn giết chết ba gã sát thủ hàng đầu, điều này đã chứng minh thực lực của anh rất mạnh.
Mà người bị giết không chỉ là ba gã sát thủ, còn có cả Tần Xương.
Người khác có thể không biết thân phận của Tần Xương nhưng Tào Trí lại biết rất rõ.
Ông ta là người xuất sắc nhất trong thế hệ trung niên của nhà họ Tần - gia tộc quyền quý hạng nhất trong Vương thành Tào, cũng là nhân vật quan trọng có hy vọng trở thành người thừa kế của nhà họ Tần.
Không chỉ vậy, Tần Xương chỉ mới bốn mươi bảy tuổi đã đạt đến thực lực Vương Cảnh trung kỳ, thiên phú võ đạo rất tốt.
Dù sao Tào Vương - cao thủ số một của Vương thành Tào cũng chỉ là Vương Cảnh đỉnh phong.
Mà cao thủ mạnh nhất của mấy gia tộc quyền thế nhất phía dưới Vương tộc họ Tào cũng chỉ đạt tới Vương Cảnh hậu kỳ.
Tần Xương là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ đã chứng tỏ thiên phú võ đạo của ông ta.
Nhưng Tôn Húc vừa nói cho hắn ta biết Tần Xương cũng bị giết chết.
Thông qua việc này để phân tích, có thể xác định được thực lực của Dương Thanh ít nhất phải là Vương Cảnh hậu kỳ.
"Khốn kiếp!"
Tào Trí rất tức giận, chẳng biết đang mắng Dương Thanh hay Tôn Húc.
"Cậu Trí, có phải nhà họ Tôn này hơi lớn lối không? Ông ta cũng dám uy hiếp cậu”.
Một người trung niên mặc comple bên cạnh Tào Trí lạnh lùng nói.
Người trung niên tên là Bạch Hướng Huy, là cao thủ do Vương tộc họ Tào sắp xếp bảo vệ Tào Trí.
Cho dù là trong Vương tộc họ Tào, ông ta cũng là một trong những cao thủ đứng đầu có thực lực Vương Cảnh trung kỳ.
Mặc dù ông ta không nghe được hết cuộc nói chuyện của Tào Trí và Tôn Húc nhưng đại khái vẫn biết được vài nội dung.
Tào Trí nhìn Bạch Hướng Huy, lạnh giọng hỏi: "Nếu ông và Tần Xương giao đấu, ông nắm chắc được phần thắng?"
Vẻ mặt Bạch Hướng Huy lập tức trở nên nặng nề, suy nghĩ một lát mới nói: "Tần Xương là cao thủ mạnh nhất trong thế hệ trung niên của nhà họ Tần.
Mặc dù ông ta có thực lực Vương Cảnh trung kỳ nhưng trên thực tế võ lực rất mạnh, tôi giao đấu với ông ta sẽ không chắc thắng hay thua!"
"Nếu cậu muốn hỏi tôi nắm chắc mấy phần thắng, vậy chỉ có năm phần thôi!"
Tào Trí cười giễu cợt: "Ông còn nhớ chuyện xảy ra ở nhà họ Tần vào nửa tháng trước không?"
Sắc mặt Bạch Hướng Huy lập tức thay đổi: "Ý cậu muốn nói chuyện sát thủ mới bước vào Vương Cảnh hậu kỳ chết ở nhà họ Tần nửa tháng trước à?"
Tào Trí khẽ gật đầu nói: "Là Tào Trí giết tên sát thủ Vương Cảnh hậu kỳ kia!"
Ầm!
Bạch Hướng Huy lập tức chấn động, biến sắc.
Mặc dù ông ta có thực lực ngang với Tần Xương nhưng nếu giao đấu với cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, kể cả đối phương vừa bước vào Vương Cảnh hậu kỳ, ông ta cũng không có phần thắng nào.
Bây giờ, Tần Xương đã giết một sát thủ Vương Cảnh hậu kỳ, chứng tỏ ông ta cũng không có phần thắng.
"Vậy thì thật đáng tiếc, nếu Tần Xương không chết, sau này chắc chắn sẽ là chủ nhà họ Tần!"
Bạch Hướng Huy nói với vẻ tiếc nuối.
Tào Trí đột nhiên đứng dậy: "Chúng ta đi tới nhà họ Tôn thôi!"
Tào Trí cảm thấy rất khủng hoảng.
Tần Xương – người có thể giết chết Vương Cảnh hậu kỳ còn bị Dương Thanh giết chết, điều này chứng tỏ Dương Thanh có thể dễ dàng giết chết sát thủ Vương Cảnh hậu kỳ.
Nếu thực lực của Dương Thanh chỉ là Vương Cảnh hậu kỳ thì cũng thôi, nếu đã đạt tới Vương Cảnh đỉnh phong sẽ càng khiến hắn ta tuyệt vọng hơn.
Dù sao Tào Vương cũng chỉ là thực lực Vương Cảnh đỉnh phong.
Quan trọng là Dương Thanh còn trẻ như vậy.
Hắn ta chợt thấy hối hận vì đã đắc tội Dương Thanh, nhưng bây giờ hối hận cũng đã quá muộn rồi.
Hắn ta chỉ có thể kiên trì tới cùng, đi tới nhà họ Tôn thương lượng kế sách rồi quyết định nên ứng phó với cơn giận của Dương Thanh thế nào.
Nửa giờ sau, một chiếc xe Rolls Royce màu đen chậm rãi lái vào nhà họ Tôn.
Tào Trí bước ra khỏi xe, Bạch Hướng Huy giống như tháp sắt theo sát phía sau hắn ta.
Nếu là trước đây, khi Tào Trí tới nhà họ Tôn, bọn họ chắc chắn sẽ thu xếp cho một nhân vật quan trọng trong nhà tới tiếp đón.
Nhưng hôm nay, người tới đón chỉ là một nhân vật nhỏ mà hắn ta chưa từng gặp.
Điều này làm Tào Trí cảm nhận được một tín hiệu không tốt.
"Cậu Trí, cuối cùng cậu đã tới rồi!"
Người tiếp đón dẫn Tào Trí tới phòng họp của nhà họ Tôn.
Tôn Húc vừa thấy hắn ta đã nói ngay.
Nhưng ông ta vẫn ngồi ở vị trí chủ nhà, thậm chí không định đứng lên.
Xung quanh bàn hội nghị đều là những nhân vật đứng đầu trong nhà họ Tôn.
Lúc này, bọn họ đều lãnh đạm, ngồi trên ghế không đứng dậy.
Tào Trí ngồi xuống chỗ đối diện với Tôn Húc, hai mắt hơi nheo lại: "Ông chủ Tôn, ông mời tôi qua gấp là để đón tiếp tôi như vậy sao?"
Tôn Húc thờ ơ nói: "Cậu Trí, hôm nay chúng tôi tìm cậu tới để thương lượng cách đối phó chứ không phải tới nghe cậu ra vẻ ra đây.
Nếu cậu tới để vênh váo thì nhà họ Tôn chúng tôi không chào đón cậu!"
"Khốn kiếp, ông nói gì?"
Bạch Hướng Huy đứng phía sau Tào Trí lập tức bước tới một bước, vô cùng giận dữ quát.
Chẳng qua Bạch Hướng Huy vừa thoáng động, năm sáu điểm đỏ ngắm bắn đột nhiên xuất hiện ở trên đầu ông ta ép ông ta phải lập tức dừng bước.
Vẻ mặt Tào Trí thâm trầm, nhìn chằm chằm vào Tôn Húc: "Ông có biết mình đang làm gì không?"
"Tôi chỉ biết, nếu chúng ta không thương lượng xong chuyện tiếp theo, nhà họ Tôn sẽ chẳng còn.
Người của cậu Trí muốn động đến tôi, lẽ nào tôi còn phải ngồi chờ chết à?"
Tôn Húc cười lạnh.
Lúc này ông ta đã bất chấp mọi giá, làm gì còn kính trọng Tào Trí nữa?
"Tốt! Rất tốt!"
Tào Trí giận dữ cười ngược: "Nói đi, ông muốn thương lượng với tôi chuyện gì?"
"Tần Xương dẫn con gái và bố vợ của Dương Thanh vào hầm trú ẩn của nhà họ Tôn, còn có ba gã sát thủ hàng đầu liên thủ giết chết cậu ta.
Việc này đều do cậu đứng phía sau sai khiến à?"
Tôn Húc hỏi.
"Ông đang chất vấn tôi sao?"
Tào Trí vô cùng tức giận vì chưa bao giờ bị Tôn Húc khinh thường như vậy.
"Nếu cậu Trí cho là vậy thì tôi cũng chẳng còn cách nào, tùy cậu nghĩ thôi”.
Tôn Húc thản nhiên nói: "Tôi không biết gì về chuyện lần này, cũng rất phẫn nộ.
Cậu Trí thu xếp cho Tần Xương dẫn bố vợ và con gái của Dương Thanh vào nhà họ Tôn tôi, còn tìm sát thủ đối phó với cậu ta, cậu nên nói rõ về chuyện này”.
"Nhà họ Tôn tôi cũng không muốn gánh tội cho người khác.
Dương Thanh có thể dễ dàng giết chết ba gã sát thủ hàng đầu thế giới, nếu cậu ta thật sự muốn trả thù thì nhà họ Tôn sẽ không gánh nổi cơn giận đó”.
"Cậu Trí là người của Vương tộc họ Tào, chuyện này lại do cậu sai khiến, vậy cũng nên gánh trách nhiệm!"
Cho tới lúc này, Tôn Húc vẫn còn nhớ cảnh tượng đã nhìn thấy ở hầm trú ẩn kia.
Ba gã sát thủ, một tên trong đó chỉ cần giẫm chân đã khiến nền xi măng vỡ nát.
Nhưng ông ta vô cùng khiếp sợ khi thấy sát thủ mạnh như vậy mà vẫn bị Dương Thanh giết chết được.
Vừa rồi ông ta đi qua hầm trú ẩn lại càng chấn động hơn, không ngờ thấy có rất nhiều nơi trên mặt đất bị phá hỏng.
Ông ta biết rõ hầm trú ẩm của nhà họ Tôn là công trình lớn thế nào.
Có thể nói ném tên lửa vào cũng chưa chắc có thể phá được nơi đó.
Nhưng Dương Thanh và ba gã sát thủ giao đấu lại phá hỏng rất nhiều chỗ.
Cho dù ông ta không tận mắt nhìn thấy nhưng vẫn có thể tưởng tượng được cuộc chiến đấu ở phía dưới đã diễn ra ác liệt tới mức nào.
"Chuyện này đều do Tôn Chí Kiều làm, liên quan gì đến tôi? Chuyện xảy ra ở nhà họ Tôn, cho dù Dương Thanh có tới cũng là tìm các ông”.
Tào Trí nói với vẻ rất hung hăng.
Hắn ta đường đường là người thừa kế nhánh ba của Vương tộc họ Tào, sau này là chủ nhánh ba, lúc này lại bị một chủ gia tộc quyền quý nhỏ bé ở Yến Đô uy hiếp, có thể tưởng tượng được hắn ta phẫn nộ tới mức nào..