Chương 856
Tốc độ những cú đấm của Tân Vũ Phong không phải là nhanh lắm.
Thậm chí có thể nói là không có trật tự, đơn giản là duỗi tay ra, nằm chặt tay, đánh về phía trước.
Nhưng điều này nhìn trông lại giống như một cú đấm bình thường Bàn tay năm chặt của Tân Vũ Phong, khí thế quanh cơ thể Tân Vũ Phong thay đổi mạnh mẽt Thật khó để mô tả loại khí thế đó, giống như ngay lập tức khiến cho đất trời núi sông lập tức mất đi màu sắc.
Dù cho sấm chớp mây đen kéo đến vì cú đấm ban nãy của Tống Trung Hãn, thì giờ so sánh giữa hai bên cũng không có gì đáng nói!
Giữa trời và đất, dường như chỉ còn lại một cú đấm!
“Nguy Nguy Sơn Hà Hề Thiên Thương Thương!”* (Cái này là mấy câu niệm nên em để nguyên Hán Việt) Hơi thở sông núi cuồn cuộn ùa về.
“Mãng Mãng Đại Hải Hề Thủy Ương Ương!”
Sóng biển dâng trào, dường như đang ở trong đó.
“Đãng Đấng Đế Vương Hề Uy Hoàng Hoàng!”
Sự bá đạo của đế vương, đang ở trong cơ thể vào lúc này!
Mỗi khi Tân Vũ Phong niệm một tiếng, đều tương ứng với những nắm đấm cổ xưa khác nhau, chồng chất lên người.
Thế giới rộng lớn, sông núi bao la, thủy triều dâng lên Hoàn quyền khí thế của rồng uy nghiêm, gộp thành một thể!
Mọi người đều tận mắt chứng kiến cảnh tượng này.
Nếu nói cú đấm của Tống Trung Hãn đã làm thay đổi các hiện tượng thiên nhiên, hàng vạn hiện tượng gộp thành một thể.
Thế nhưng, một quyền này của Tân Vũ Phong, dường như giữa thế gian đã có cái gì không thể nói nên lời mơ hồ mà thay đổi!
Sự rộng lớn mênh mang cổ xưa đó, mộ cái gì đó còn rộng hơn và sâu hơn cú đấm của Tống Trung Hãn…
Trong một lúc, tất cả mọi người đều bàng hoàng, Phải biết rằng, không dễ để một võ giả bình thường có thể tu luyện được một loại quyền pháp sau hơn mười năm khổ luyện.
Phải mất cả cuộc đời để hiểu một loại quyền pháp, cũng không phải số ít.
Ví dụ, giống như Tống Trung Hãn Nam Tuấn Sái, dùng mười năm để hiểu được một bộ quyền pháp, có thể trở thành rồng phượng giữa thiên hạ, trở thành người xuất chúng!
‘Và người hiểu được hai bộ, có thể nói là con trai của trời cao, nhân tài hiếm có!
Nhưng Tần Vũ Phong… mọi người có thể nhìn thấy bằng mắt thường, thế mà ngưng tụ ra ba loại nằm đấm!
Nhiều người cả một cuộc đời của họ, cũng không thể làm điều đó!
Điều càng khoa trương hơn đó là, ba bộ quyền của anh, được kết hợp thành một thế!
Điều này ngay cả các cao thủ võ lâm ở ẩn trong núi ít khi ra ngoài, hay võ giả được hoàng thấy nuôi dưỡng, cũng không thể nào làm được.
Nhưng Tân Vũ Phong lại dung hợp ba quyền này ở ngay trước mắt tất cả mọi người!
“Mẹ nó, cái này… cái này quá mạnh rồi!”
“Không phải chứ, rốt cuộc tên Tân Vũ Phong này từ đâu tới vậy? Hoàng thất Đại Hạ cũng không có người họ Tân!”
“Còn trẻ tuổi như vậy mà đã có thể lĩnh hội ba loại năm đấm…”
“Nhất định phải có cao thủ đứng đăng sau chỉ điểm và truyền thụ cho! Bằng không, làm sao có thể như vậy được!”
“Ừ, giống như mấy người Chúc Cửu Sinh vậy, đã đủ là thiên tài rồi, nhất định phải có một người thầy nổi tiếng nào đó chỉ dạy cho”
“Nếu như không có cao nhân đứng đằng sau, đều là tự mình lĩnh hội tất cả, thì tài năng thiên bẩm đó sẽ thật khủng khiếp…”
“Đúng vậy, bảo người thường chúng ta sống thế nào được đây? Không thể nghịch thiên tới như vậy được, chắc chản là có sư phụ chỉ bảo…”
Mọi người bàn tán rất nhiều, tất cả đều bị chấn động bởi sự dung hợp của ba loại quyền pháp của Tân Vũ Phong cùng một lúc, cũng đang đoán xem ai là cao nhân chỉ điểm sau lưng Tân Vũ Phong.
Mọi người đều vô thức tin rằng trên đời này không thể có thiên tài như vậy.
Nhìn bề ngoài thì trông mới có ngoài hai mươi tuổi, coi như tính nhiều nhất, thì cũng chỉ luyện võ được hai mươi năm.
Tạm gác lại những năm đầu học võ và xây dựng nền tảng…
Dù là thiên tài võ học nhưng không có cao nhân chỉ điểm thì không thể đạt được tới mức độ này.
Đúng lúc này, có người phát hiện ra điều đặc biệt.
“Ấy? Mọi người nhìn cái nằm đấm đầu tiên của thanh niên này xem, hình như là giống hệt như trại chủ Tống Trung Hãn!”
“Mẹ nó, đúng thật là như vậy! Vừa rồi trại chủ Tống Trung Hãn nói cái gì Nguy Nguy Sơn Hà… Dù sao cũng niệm giống như tên nhãi này!”
Mọi người lúc này mớ giật mình nhận ra, bộ quyền Vương đạo sát quyền của Tống Trung Hãn chính xác là “Nguy Nguy Sơn Hà Hề Thiên Thương Thương”!
Huy động sức mạnh của núi và sông để làm rung chuyển sức mạnh của núi Lôi công!
Giống hệt như lần quyền đầu tiên của Tân Vũ Phong!