Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 664




Chương 664:
Người không chút nhúc nhích.
Trừ sợi tóc vẫn đang bay trong gió, biểu cảm thế mà lại cứng đờ. Cứng thành vẻ mặt hết sức kinh ngạc, giống như là trải qua chuyện gì đó hết sức kinh khủng! Luồng ánh sáng trắng xuất hiện vừa nãy, một khắc đó tất cả mọi người đều bị mù tạm thời, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tất cả mọi người đều tò mò!
Lúc này, trên cổ Vua Ninjia Đông Hoàng, đột nhiên hiện lên một đường máu, ngay sau đó, máu tươi phun trào như suối!
“Róc rách!”
Tần Vũ Phong mặt đầy chán ghét xoay người, vừa vặn tránh được máu tươi của Vua Ninjia Đông Hoàng phụt ra. “Am!”
Vua Ninjia Đông Hoàng không có chút sự sống nào ngã xuống mặt đất.
Một đời của Vua Ninjia, lại chết ở đây.
Hai mắt anh ta trợn tròn, tựa như hết sức không cam lòng, nhưng cũng không có nửa điểm còn sống, nơi cổ họng máu tươi phun trào, rất nhanh lan khắp mặt đất quanh cơ thể anh ta.
“Hừ!”
Tân Vũ Phong cười lạnh một tiếng, đạp một cước lên thi thể Vua Ninjia.
“Năm đó Hoàng Ninjia Đông Hoàng đã từng đến Đại Hạ, đại chiến cùng tôi ba ngày ba đêm, cuối cùng cầu xin tôi tha thứ, thể độc rằng cuộc đời này không bước vào vùng đất Thần Bạch của Đại Hạ tôi nửa bước!”
“Mà hôm nay, chỉ là một Vua Ninjia thôi, mà cũng dám xâm phạm lãnh thổ Đại Hạ à?”
“Thật buồn cười!”
Tần Vũ Phong vừa dứt lời, hừ lạnh một tiếng, đá một cước vào thi thể Vua Ninjia Đông Hoàng, giống như thi thể một con chó chết vậy.
Lời nói vừa dứt, toàn trường vô cùng khiếp sợ.
Cho dù không biết các cấp bậc của ninjia Đông Hoàng là như thế nào, từ trong câu nói ngắn ngủi đó cũng có thể nghe hiểu, Vua Ninjia và Hoàng Ninjia, cơ bản không phải cùng một đẳng cấp!
Hoàng Ninjia, còn mạnh hơn so với Vua Ninjia!
Nhưng mà Tần Vũ Phong, lại đánh một Vua Ninjia, khiến người ta thề cả đời không dám tới Đại Hạ?
Đám người của tổ chức hoa anh đào Đông Hoàng thì càng thêm kinh hãi.
Phải biết, giữa các ninjia Đông Hoàng, đẳng cấp được phân ra cực kỳ nghiêm ngặt, nếu không thắng được một cấp, phải trải qua nhiệm vụ khảo hạch khó khăn hơn một cấp đến trăm lần, ngàn lần.
Ninjia Đông Hoàng thường chia làm Hạ Ninjia, Trung Ninjia và Thượng Ninjia.
Thượng Ninjia đã là nhân trung long phượng, cho dù là lần xuất chinh đi Đông Hải này, tổ chức cực kỳ coi trọng, dốc toàn bộ lực lượng của tổ chức, nhưng cũng chỉ điều động ra hơn ba mươi người, phần lớn vẫn là Hạ Ninjia, Trung Ninjia.
Vua Ninjia, đã là một cường giả danh chân một phương. Toàn bộ Đông Hoàng, cùng lắm cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn mười người mà thôi!
Mà Hoàng Ninjia, gần trăm năm qua, Đồng Hoàng cũng chỉ có một vị!
Vị Hoàng Ninjia đó là thần trong giới Ninjia của bọn họ!
Thậm chí, người dân bình thường của Đông Hoàng, ngay cả gọi danh hiệu của Hoàng Ninjia cũng không dám!
Đó là một tồn tại chỉ cao vô thượng trong số các Ninjia của Đông Hoàng!
Nhưng bây giờ, nghe khẩu khí trong miệng Tân Vũ Phong, hình như anh ta đã từng giao thủ với Hoàng Ninjia?
Hơn nữa còn thắng lợi?
Còn khiến Hoàng Ninjia thề độc, đời này không bước nửa bước vào lãnh thổ quốc gia chúng ta!
Khó trách lần này, thời điểm tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng lan truyền tin tức để xin cứu viện, đối phương không phản ứng chút nào, thậm chí còn gửi tin khuyên nhủ, đừng mạo phạm Chiến thần Thiên Vũ!
Lúc ấy, tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng cũng chỉ cảm thấy Hoàng Ninjia không quan tâm, nhưng bọn họ không biết, hoá ra là đã bị đánh sợ đến vỡ mật, không dám bước vào nửa bước!
Mà bây giờ, Vua Ninjia của hoa anh đào Đông Hoàng, cũng đã mất mạng trong tay Tần Vũ Phong.
Hôm nay, cao thủ hàng đầu của năm tổ chức ngầm lớn, Tổ chức Hoa Anh Đào của Đông Hoàng và Sói Siberia mỗi bên chết một người
Còn người mạnh nhất do tổ chức Kỵ Sĩ Tử Thần, tổ chức Hắc Ám của hai anh em Heller, Helen, Đại bàng Pampas phải ra, cũng đều không còn sức tái chiến nữa.
Hai người chết, ba người trọng thương. Chiến lực đắt giá, tất cả đều bị Tần Vũ Phong phế bỏ. Đã không còn ai, có sức đánh một trận với Tần Vũ Phong! Đám người còn lại, căn bản không thể tạo thành bất kỳ thương tổn vào đối với Tần Vũ Phong!
Tân Vũ Phong nhìn toàn trường bằng nửa con mắt, ánh mắt quét qua mỗi một người ở đây.
“Còn ai… muốn qua đây nhận lấy cái chết nữa không?