Chương 2014
Nếu không tinh thần của mọi người cũng không thể ổn định trở lại nhanh như vậy. Tần Vũ Phong không khỏi thở dài. Xem ra mặc dù Long Môn đã lớn mạnh như vậy, nhưng chỉ cần vẫn ăn nhờ ở đậu thì hoàn cảnh vẫn vô cùng khó khăn.
Ánh mắt của Tần Vũ Phong yên lặng nhìn Diệp Thanh Đình, cô ta đi trước Tận Vũ Phong một bước, lúc đi đường đuôi tóc khế bay, vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Diệp Thanh Đình nhìn đơn giản như vậy, ai có thể nghĩ đến, một cô gái nhìn có vẻ dịu dàng tao nhã như vậy lại là cô cả của Long Môn, gánh vác trên vai trách nhiệm nặng nề cơ chứ?
Nếu như đổi lại là trước đây, Tần Vũ Phong cũng tuyệt đối không nghĩ tới cô cả của Long Môn là là một cô nhóc nhỏ như thế này.
Nhưng bây giờ… Nói thật, hình như Tần Vũ Phong quen hơn rồi.
Sau khi những sự việc vừa nãy qua đi, Tần Vũ Phong lại tiếp tục đi dạo trên Chinatown cùng Diệp Thanh Đình.
Không ít người còn nhớ được vừa rồi là Tần Vũ Phong và cô cả Long Môn đã cùng nhau giúp đỡ các nhân viên an ninh của nước Mễ bắt giữ hai kẻ người máy cải tạo đang trốn thoát. Mọi người cũng biết rằng Tần Vũ Phong chính là khách của cô cả Long Môn.
Đương nhiên những điều này đều không phải là chuyện quan trọng nhất.
Chuyện quan trọng nhất chỉ có một. Đó chính là Tần Vũ Phong đã lấy sức mình cản trở hai lực sát thương ngang bằng với người máy cải tạo đạt cảnh giới tông sư nhị trọng thiên, hơn nữa còn không cần tốn nhiều sức để bắt lại được hai người đó.
Chuyện này mới làm cho người khác khiếp sợ. Trước đây chưa bao giờ có tin tức nào gây sốc như thế này. Tương đương với việc một lần hành động thì đã đánh bại được hai cường giả tông sư nhị trọng thiên.
Phải nhớ rằng, đứng đầu thế hệ đầu tiên của người trẻ Long Môn là Diệp Thanh Đình.
Nhưng Diệp Thanh Đình cũng chỉ là ở cảnh giới tông sư nhất trọng thiên, vẫn còn rất xa để đạt đến được tới cảnh giới tông sư nhị trọng thiên.
Thế nhưng nếu như vị khách quý của Long Môn chỉ là ở cảnh giới tông sư nhị trọng thiên thì họ cũng không cần kinh ngạc đến như thế.
Đằng này là anh là lấy sức chính mình, từng bước một xử lí hai người ở cảnh giới tông sư nhị trọng thiên kia!
Thủ pháp kia quả thật là vô cùng kỳ lạ. Chỉ với một cú đấm vào không trung liền làm cho cánh tay máy móc của đối thủ bị bóp nát.
Loại thủ pháp này không thể không làm người khác kinh ngạc được. Tất cả đều bởi vì sự việc lúc trước phát sinh nên lúc này dù cho Tần Vũ Phong hay Diệp Thanh Đình đi đến nơi nào đều nhận được rất nhiều ánh mắt tò mò, kinh ngạc, thậm chí là ghen tị.
Tần Vũ Phong vốn thường xuyên ngao du giang hồ, anh đã quen với những ánh mắt ngạc nhiên của mọi người từ lâu, cho nên lúc này nhìn những ánh mắt này không làm anh thấy lạ cho lắm.
Hơn nữa Diệp Thanh Đình cũng là cô cả của Long Môn, người đứng đầu thế hệ đầu tiên của người trẻ Long Môn, từ lâu cô ta cũng đã quen với việc bị nhìn chăm chú như thế.
Mặc dù ngày từ đầu Diệp Thanh Đình lo lắng rằng sẽ gây phiền phức cho Tần Vũ Phong. Nhưng không lâu sau đó, Diệp Thanh Đình nhìn thấy phản ứng của Tần Vũ Phong, cô ta liền bình tĩnh lại, cô ta biết Tần Vũ Phong sẽ không vì bị nhìn chăm chủ mà bối rối đâu.
Lúc này, Diệp Thanh Đình mới thở dài một hơi. Hai người tiếp tục đi trên Chinatown, chẳng mấy chốc màn đêm đã buông xuống, ánh đèn rực rỡ của con phố sáng lên.
Hai người đi dạo rất vui vẻ, còn dự định sẽ ở lại trang viên Long Môn.